Ngày Anh Trưởng Thành - Chương 124: Trò Chơi Đồng Đội - 1

Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:34

Qua một đêm ngon giấc, tôi thức dậy với tâm trạng khoan khoái lạ thường.

Vạch lều trông ra bên ngoài, thấy sương mờ vẫn còn lãng đãng và không khí xung quanh vẫn vắng lặng.

Có lẽ mọi người vẫn đang ngủ nướng. Chỉ có một nhóm tầm mười lăm, hai mươi người đang chuẩn bị đồ ăn sáng ở phía xa.

Mon men đến bên dòng suối, tôi lấy một chai nước rồi đi lên mô đất, đánh răng, rửa mặt.

Mùi thức ăn thơm ngon bay lên làm tôi đói bụng. Hôm qua, tôi cứ ngỡ mình ăn nhiều như vậy sẽ no đến tận trưa mai nhưng không ngờ mới giờ này mà cái bao tử biểu tình rồi.

Lúc tôi trở vào lều, thoa kem chống nắng thì các lều khác mới rục rịch thức dậy.

Tôi cũng muốn thả thí bản thân, không chăm sóc da mấy ngày nhưng thân làm thư ký riêng của Hoàng Thiên, hay xuất hiện cùng anh nên tôi buộc phải chú ý ngoại hình của mình.

Da anh vốn trắng như bông bưởi, phơi nắng mấy ngày cũng chẳng đen mấy, còn tôi thì khác.

Tôi không muốn mình trông giống một cục than hầm khi đứng cạnh anh. Anh sẽ làm nổi bật làn da sạm nắng của tôi.

Bữa sáng của chúng tôi là món mì xào rau củ. Hôm qua ăn đồ nướng, hôm nay thấy rau xanh, củ quả nên mắt ai cũng sáng rực, vừa ăn vừa khen nức nở.

Thức ăn có thể thay đổi nhưng cái ánh mắt kia thì không. Hoàng Thiên liên tục nhìn tôi, cứ như anh sợ mọi người không biết rằng anh đang nhìn tôi vậy.

Bất cứ khi nào tôi lén nhìn sang phía anh thì y như rằng đôi ánh mắt chạm nhau ngay lập tức.

Tôi tự hỏi nếu tôi trở nên xấu xí, nhăn nheo thì anh có kiên nhẫn nhìn đến mức này không?

Ăn uống xong, chúng tôi được nghỉ ngơi mười phút, sau đó liền xếp hàng ngay ngắn khi nghe tiếng còi hiệu lệnh từ chị trưởng đoàn.

- Được rồi, tập trung nào. Chúng ta sẽ chơi một vài trò chơi khởi động trước khi tham gia trò chơi lớn với giải thưởng lên đến… hai trăm triệu đồng.

Những tiếng cảm thán đầy phấn khích liên tục reo lên. Tôi cũng hùa theo họ, hò hét và vỗ tay trước mức thưởng quá lớn này.

Đối với Phú Long, đối với Hana thì đó chỉ là một con số nhỏ nhưng đối với nhân viên lãnh lương tháng như chúng tôi thì là một con số khổng lồ.

Sau khi chia ra các đội bằng nhau, chị trưởng đoàn cũng là quản trò bắt đầu phổ biến luật chơi. Tim tôi như muốn nhảy tung khỏi lồng n.g.ự.c vì nôn nao, hồi hộp.

Trò chơi này sẽ là các đội sắp xếp đội hình theo một cách nào đó để đáp ứng yêu cầu chị đưa ra, những đội thua sẽ bị loại lần lượt, đội duy nhất còn lại sẽ giành phần thắng.

- Chúng ta hãy cố gắng nhé. Phòng kinh doanh đoàn kết, cố lên. – Chị Hoa đưa cánh tay lên, nói với giọng quyết tâm cao độ.

- Cố lên. – Chúng tôi đồng loạt gật đầu lia lịa.

Phòng kinh doanh vốn đông người nhất trong các phòng ban, thế nên không cần lấy thêm người từ phòng khác bổ sung cho đủ số lượng. Mười bốn người bao gồm nhân viên và phó phòng, thêm ông giám đốc Hoàng Thiên nữa là vừa đủ mười lăm.

- Dài nhất.

Sau tiếng hô lớn, chúng tôi nhanh chóng kéo dài hàng.

Ban đầu là dang tay. Được một lúc thấy các hàng kia dài hơn mình nên chị Hoa bắt mọi người xoạc chân nằm luôn xuống đất, rướn tay, rướn chân hết mức có thể.

- Biết trước có chơi trò này thì chị mang áo dài rồi, cho tụi em nắm kéo. – Chị Hoa cố nói trong khi đang cực lực rướn người.

Nếu thật sự chị Hoa mang áo dài thì chúng tôi cũng chẳng dám kéo. Sơ hở một cái, cúc áo bung hết thì chồng chị sẽ phanh thây xé xác chúng tôi ra mất.

Ông ấy làm trong ban lãnh đạo công ty, lớn hơn chị mười tuổi, đang ngồi lù lù bên kia kìa.

Tôi thấy hối hận vì không đăng ký đi học yoga. Tư thế của các chị mềm mại, tận dụng triệt để độ dài của toàn cơ thể, không như tôi, cứ cong cong, quéo quéo.

Tôi mà rướn hết mức chắc gân tôi đứt mất.

Kết quả, hai đội bị loại tại vòng này. Một đội ngắn nhất và một đội thì dài nhất nhưng phạm luật vì tay của người này chẳng chạm tới chân của người kia.

Cũng may là móng tay tôi chạm vào đầu ngón chân của chị gái phía trước, còn cổ chân tôi thì đang nằm trong bàn tay Hoàng Thiên.

Chơi kiểu như anh người yêu cũ này có ngày thua chắc, kéo giãn ra một chút thì cơ hội thắng được nâng lên rất nhiều đấy.

Tôi cũng chẳng biết anh đứng sau lưng mình tự bao giờ, rõ ràng ban nãy là anh chàng lớn tuổi nhất phòng kinh doanh.

- Ngắn nhất. – Chị trưởng đoàn tiếp tục hô vang.

Ngay lập tức, chúng tôi liền dồn lại, người này áp sát vào người kia.

Cái tên Hoàng Thiên đúng là đồ lợi dụng, anh ta vòng tay ôm chặt lấy tôi. Thực ra chỉ cần đứng sát vào nhau là ổn rồi mà, ôm ấp làm gì chẳng biết.

Sao tôi quên mất sau lưng mình là con sói chứ. Tôi nên đổi chỗ lên trước mới đúng.

- Ok, hai đội này dài bằng nhau, loại nốt. – Trưởng đoàn thông báo sau khi đi kiểm tra một lượt.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.