Ngày Anh Trưởng Thành - Chương 154: Nhím Đã Xù Lông - 1
Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:37
Không cần phải bấm thẻ nữa, tôi nhanh chân tiến ra ngoài. Thế nhưng, vừa lọt qua cánh cửa xoay thì bước chân tôi buộc phải khựng lại vì Hellen đã chắn ngang trước mặt.
Ánh mắt đầy oán hận đó là gì vậy? Lẽ nào cô ấy biết chuyện tôi và Hoàng Thiên ngủ cùng nhau?
Không, phải nói là gã đàn ông ấy tính kế tôi mới đúng, tôi không tự nguyện. Có điều, chuyện đó chỉ có tôi và anh ta biết. Anh ta nói với cô ấy sao?
Tôi bước sang trái thì Hellen cũng bước theo, tôi đi sang phải thì Hellen cũng di chuyển y như vậy. Cô gái này đang cố tình gây sự đây mà.
- Chị đang làm gì vậy? – Tôi mất kiên nhẫn, bực bội cất lời.
- Con đàn bà khốn kiếp, đồ không biết nhục nhã.
Vừa nghiến răng nghiến lợi chửi, Hellen vừa vung tay lên. Thế nhưng, tôi đã phản xạ cực nhanh, tóm tay cô ấy lại.
Muốn tát tôi sao? Đâu có dễ thế. Mặt tôi đâu phải là thứ bỏ đi để hết gã kia hôn hít lại đến lượt hôn thê của gã đánh đập.
- Á.
Ô, chuyện gì thế nhỉ? Tôi chỉ buông tay cô ấy ra thôi, chứ có đẩy hay xô gì mà cô ấy ngã sóng soài ra sân vậy? Gương mặt kia nhăn nhó, có vẻ như là đang đau lắm.
Lúc này, một số nhân viên đi qua, tò mò dừng lại. Sao tự nhiên tôi biến thành vai phản diện vậy trời?
Vốn tôi đã định sấn tới đỡ cô ấy dậy nhưng sự xuất hiện của Hoàng Thiên đã cho tôi hiểu tất cả, tuy có hơi chậm một chút.
Hóa ra Hellen cố tình làm vậy cho Hoàng Thiên thấy để anh có cớ mắng nhiếc tôi à. Đây chắc chắn là một vở kịch do đôi vợ chồng sắp cưới này bày ra, hòng sỉ nhục tôi.
Tôi khoanh tay, nghếch mặt quan sát cảnh Hellen đang chật vật bám vào cánh tay Hoàng Thiên để đứng dậy trên đôi giày cao gót.
Nhìn cũng tình chàng ý thiếp lắm lắm.
- Hoàng Thiên, cô ta đẩy em ngã. Em chỉ dừng lại chào hỏi thôi mà cô ta chửi em rồi động tay, động chân với em.
Hellen khóc thút thít, gán cho tôi cái tội khiến tôi không nhịn được, đành phải cười khẩy một tiếng.
Còn Hoàng Thiên, sau khi quan sát từ trên xuống dưới người cô ấy thì mới nhìn đến tôi.
Được rồi, tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý, lưỡi cũng đã khởi động, hãy vào cuộc chửi bới ngay thôi.
Dù gì thì danh hiệu ngoan hiền nhất phòng kinh doanh của tôi cũng mất rồi, tôi không ngại đạt thêm danh hiệu người hung dữ nhất đâu.
- Em vào trong đợi anh chút.
- Vâng.
Sau khi đáp lời, Hellen tập tễnh nhấc chân.
Cổ họng tôi nhờn nhợn, tôi sắp ói trước màn phát cơm chó này rồi. Nam thanh dịu dàng, nữ tú e thẹn, nhìn thật gai mắt.
Khổ nỗi ở đây chẳng có lấy một con camera nào cho tôi nhờ. Trong các phòng ban thì có, ngoài cổng có, bãi đỗ xe có nhưng ngay khoảng sân này thì không có.
- Tôi không có chửi chị ấy. – Tôi lên tiếng trước.
- Anh biết.
Cái gì? Hoàng Thiên biết? Kịch bản mà tôi soạn sẵn trong đầu cùng những câu thoại dùng để chửi đã không xảy ra.
- Tôi không có đẩy chị ấy.
- Anh biết.
- Chị ấy vu khống tôi, diễn tuồng cho anh xem.
- Anh biết.
- Tôi lại đang hy vọng là anh đừng biết.
Ném vào mặt Hoàng Thiên câu đó xong, tôi kiêu hãnh bước đi.
Mọi thứ cứ như bị trật đường ray khiến tôi chẳng hiểu gì cả.
Tôi cảm thấy mình thật đần độn. Sống cùng Hoàng Thiên ba năm nhưng tôi không hiểu hết con người anh. Đáng lẽ anh nên bênh vực cô vợ sắp cưới kia mới đúng chứ.
Về đến nhà, tôi vứt túi xách qua một bên rồi lăn lên giường, nhắm mắt. Mẹ tôi từng nói lúc tôi còn bé, mỗi khi bị sướt da, chảy máu, chỉ cần tôi ngủ một giấc, tỉnh dậy thì sẽ quên và không khóc nữa.
Ước gì bây giờ tôi cũng có khả năng ấy thì tốt biết bao. Tôi không muốn khóc nhưng nước mắt cứ chảy dài, nóng hổi.
Nếu tôi không uống nước, nhịn khát thì tuyến lệ sẽ ngừng hoạt động đúng không?
Một giấc ngủ dài như vô tận. Khi tôi mở mắt thì bóng tối đã bao trùm tất cả.
Sau một hồi ngáp dài ngáp ngắn, tôi gắng gượng rời giường, chui vào nhà tắm, để cho dòng nước ấm áp vỗ về tấm thân mong manh của mình.
Hoàng Thiên đâu phải tuổi chó nhưng sao lại thích cắn người thế nhỉ? Tôi muốn lấy dao, thẻo đi mấy dấu răng lẫn dấu hôn in khắp trên chiếc cổ này.
Bữa tối của tôi lại là một gói mì và ít cọng rau cải còn sót trong tủ lạnh. Vừa ăn, tôi vừa tranh thủ lướt điện thoại, chọn một vài lá bài tarot để dự đoán tương lai của mình.
Và tất cả kết quả đều khiến tôi thất vọng. Sự nghiệp không tốt, tiền cũng eo hẹp. Thế nhưng, khi chọn lá bài về tình yêu thì lại khác. Nó bảo tôi sẽ quay lại với người yêu cũ. Thật vi diệu.