Ngày Anh Trưởng Thành - Chương 164: Khởi Nghiệp - 1

Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:37

Sau một hồi nghe nhân viên bán xe tư vấn, Hoàng Thiên chọn chiếc ô tô nhãn kiệu KIA K3, màu đen bóng loáng.

Theo như anh nói với tôi thì chỉ có thể mua chiếc rẻ rẻ thôi. Ừ thì rẻ thôi. Xe rồi thuế trước bạ các kiểu ngót ngét sáu trăm triệu.

Cầm nhiêu đó tiền về quê cũng mua được mảnh đất rộng đấy.

- Chúng ta đi ăn tối luôn nhé Mỹ Trân. Chúng ta đến quán thịt nướng ăn nhé.

Miệng nói, tay kéo, chẳng mấy chốc mà Hoàng Thiên đã lôi tôi vào ghế phụ và cài dây an toàn lại.

Xem ra, tên này vượt qua cú sốc cũng nhanh đấy chứ. Cũng đúng thôi, là tự anh từ bỏ mà.

Chiều tan tầm, quán thịt nướng cũng khá đông khách. Chúng tôi lại vào đúng chiếc bàn kê trong góc và ngồi. Có vẻ như không ai thích ngồi ở vị trí này thì phải.

Vì biết Hoàng Thiên chẳng ưa gì Hoàng Thuận nên tôi cũng không dám tiết lộ chuyện anh trai anh gọi cho tôi.

- Anh… anh còn nhiều tiền không vậy Hoàng Thiên? – Tôi đánh liều, cất tiếng hỏi.

- Gần năm tỷ. – Anh thản nhiên đáp.

Ôi mẹ ơi. Tôi còn nghĩ sau khi mua xe xong thì anh còn khoảng năm chục triệu hoặc cao hơn nữa là năm trăm triệu.

Hoàng Thuận lừa tôi rồi. Là vì tôi nghĩ Hoàng Thiên không còn đồng nào dính túi nên mới to gan, lớn mật đi thỉnh anh về sống cùng mình.

Cơ mà tính ra số tài sản hiện hữu của anh chỉ nhỉnh hơn chiếc nhẫn kim cương kia một chút.

Tự dưng, tôi cảm thấy mình thật có giá, cảm thấy mình thật đắt tiền.

- Anh định sẽ xin việc ở đâu chưa?

Hỏi xong câu này, tôi thật muốn vả vào miệng mình.

Ít ra, cũng cần một thời gian để Hoàng Thiên lấy lại tinh thần và cân bằng lại cuộc sống rồi mới tính đến việc kiếm tiền chứ nhỉ?

Anh có thấy tôi thực dụng quá không nhỉ?

- Anh sẽ tự khởi nghiệp. Em giúp anh nhé.

Gì? Tôi giúp anh sao? Giúp bằng cách nào? Tôi còn đang thất nghiệp đây.

Giá như anh đừng hành tôi ra bã thì giờ tôi vẫn đang là nhân viên kinh doanh bất động sản của Phú Long đấy.

Tôi sẽ năng nổ tiếp cận, dụ dỗ khách hàng mua nhà và kiếm được những khoản hoa hồng hậu hĩnh để giúp anh.

- Chúng ta sẽ mở công ty chuyên về lĩnh vực thời trang. Cụ thể là may mặc. – Hoàng Thiên gắp miếng thịt vừa chín cho vào chén tôi, dịu dàng nói.

- Anh có kinh nghiệm gì trong lĩnh vực này không?

- Có chứ. Anh từng hợp tác với bạn, mở một công ty và chuyên nhận gia công hàng cho các thương hiệu thời trang danh tiếng. Cơ mà lúc anh nằm viện hơn một năm thì công ty cũng banh chành luôn, phải bán lỗ. May mà còn thu hồi được chút ít. Nếu không thì bây giờ, anh trắng tay thật đó.

À, tôi đã hiểu rồi. Thì ra, số tiền Hoàng Thiên đang có chính là từ các hoạt động kinh doanh riêng.

Anh bạn cộng sự của anh cũng tài năng thật đấy. Nhưng cũng không thể chê trách anh ta được, việc kinh doanh, làm ăn luôn có rủi ro rình rập.

Có những công ty, tập đoàn danh tiếng, trụ vững trên thương trường mấy chục năm nhưng đùng một cái cũng tuyên bố phá sản đấy thôi.

Có phải trong thâm tâm Hoàng Thiên vẫn luôn lo lắng có một ngày, anh bị trục xuất khỏi Hana không? Thế nên, anh mới gây dựng sự nghiệp cho riêng mình.

Bữa ăn kết thúc, anh đưa tôi dạo một vòng thành phố rồi mới về nhà.

Căn nhà nhỏ có thêm bóng dáng người đàn ông thì dường như ấm cúng hơn hẳn, cho tôi cảm giác an toàn.

- Chúc anh ngủ ngon. Có lẽ mấy đêm đầu lạ chỗ sẽ không thể ngủ ngon được. – Tôi ngại ngùng lên tiếng.

- Nhà của em không phải là chỗ lạ, anh từng ngủ rồi mà, rất ngon. Chúc em ngủ ngon.

Con tim tôi bỗng rung rinh, cứ như lần đầu biết yêu. Tôi không biết mối quan hệ hiện tại giữa mình và anh là gì nữa. Nhưng có lẽ không quan trọng đâu.

Tôi lại được sống chung nhà cùng anh, ăn cơm cùng anh, ngủ phòng cách vách, chạm mặt anh hằng ngày, vậy là hạnh phúc rồi.

Suốt mấy tiếng đồng hồ, tôi cứ lăn qua lộn lại, không tài nào ngủ được, cứ nghĩ tới việc Hoàng Thiên đang ở phòng bên cạnh là tôi cứ cảm thấy xốn xang.

Thật mất mặt, đáng khinh bỉ. Sao tôi lại thế này chứ? Đồ mê trai.

Hy vọng khi bình minh ghé thăm lần nữa, anh vẫn còn bên tôi, đừng là một giấc mơ hão huyền.

Qua hết hai hôm, tôi và Hoàng Thiên cùng nhau đi đến các điểm cho thuê mặt bằng được đăng trên mạng để xem.

Có những chỗ diện tích hẹp, ở sâu trong hẻm mà chủ hét giá trên trời dưới đất. Những chỗ đẹp và thông thoáng, gần đường lớn thì khỏi nói, giá cao ngút ngàn luôn.

Điểm cuối cùng mà chúng tôi đến vốn không nằm trong dự định, chẳng qua chạy trên đường, thấy treo biển cho thuê thì tấp vào thôi.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.