Ngày Anh Trưởng Thành - Chương 178: Nhà Đầu Tư Là Một Gã Háo Sắc - 1

Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:38

Gã phó giám đốc của công ty tài chính WE chắc hẳn là một tên ham ăn ham uống, cứ hẹn người yêu dấu của tôi đến những buổi tiệc, những cuộc nhậu nhẹt vô bổ với lời hứa sẽ cùng hợp tác làm ăn.

Số tiền đối tác ứng là ba mươi phần trăm trên tổng hợp đồng nên chúng tôi chỉ có thể nhập trước một số vải vóc cùng phụ kiện để sản xuất trước.

Bắt buộc trong vòng hai tháng, Hoàng Thiên phải kiếm được nhà đầu tư, nếu không, hợp đồng sẽ bị trễ.

Tôi đem chuyện nói với Hoàng Thuận và anh cũng sẵn lòng giúp đỡ nhưng cả tôi và anh đều biết rằng Hoàng Thiên sẽ không nhận.

Người đàn ông cố chấp đó sẽ không bao giờ lấy tiền từ Hoàng Thuận đâu.

- Việc lúc trước anh nhờ anh Lâm đứng ra mua phần lớn căn hộ để Hoàng Thiên có thể về lại chiếc ghế chủ tịch ngân hàng sớm hơn đã bị nó nhận ra đấy. Nó bảo anh làm màu làm mè, giả làm người tốt. Nghe lọt lỗ tai không? – Giọng Hoàng Thuận đầy trách móc.

- Dạ, chắc anh ấy bị ảnh hưởng về tâm lý khi biết mình không phải là cháu ruột của chủ tịch. – Tôi vội lên tiếng nói đỡ.

- Đường cùng thì anh cũng đành nhờ người đóng giả nhà đầu tư thôi. Anh không ngó lơ nó được. Em xem tình hình khoảng một tuần nữa mà không kiếm ra ai thì nói anh biết nhé.

Tôi vâng dạ rồi chào tạm biệt Hoàng Thuận, sau đó cúp máy, đưa mắt nhìn ra khung cửa sổ đang dần nhạt nắng.

Không biết đêm nay Hoàng Thiên có say tiếp không. Nhìn anh vất vả như thế, tôi đau lòng lắm, hận mình chẳng thể giúp được gì anh ngoài việc trân mắt lên nhìn, rồi hỏi anh có ổn không.

Rời khỏi công ty, tôi ghé vào cửa hàng phụ kiện may mặc, mua vài món để đính lên mấy chiếc váy của chị Liên. Tiếp đó là ghé chợ, mua con cá lóc về nấu canh chua.

Từ ngày ký được hợp đồng lớn, Hoàng Thiên và tôi ít ngồi ăn chung cùng nhau. Dẫu biết tính chất công việc là vậy nhưng tôi có chút tủi thân.

Lúc trước, khi anh còn ngồi ghế nóng ở SunshineBank thì cũng không đến mức kín lịch cả ngày thứ bảy và chủ nhật.

Thằng cha phó giám đốc công ty tài chính gì đấy cứ lôi anh đi suốt. Cuối tuần lại bày trò lên núi ăn gà rừng, xuống biển ăn hải sản, xong lại đi miền Tây ăn bông điên điển, cá linh, lênh đênh sông nước.

Đến tận mười một giờ đêm, Hoàng Thiên mới về. Như những lần trước, anh thuê người lái.

Khi chiếc xe vừa dừng lại, tôi liền chạy ra mở cổng.

Anh loạng choạng bước xuống, móc ví, đưa ra dưới ánh đèn đường để đếm tiền trả cho tài xế.

Giá như tôi biết lái ô tô thì tôi sẽ làm tài xế cho anh. Cơ mà cũng không được, cả hai mang nhau đi hết thì lấy ai coi công ty, thả thí đâu có được.

- Chào em yêu dấu. – Anh cười như đứa trẻ khi nhìn thấy tôi.

- Lại say rồi.

Tôi kéo Hoàng Thiên vào trong sân, khoá cổng rồi dìu anh bước đi.

Lúc đỡ anh nằm xuống giường, ánh mắt tôi liền bị thu hút bởi dấu son môi trên cổ áo anh. Gì vậy kìa? Đi ăn vụng thì ít ra phải biết chùi mép chứ?

Thật lòng, tôi tin nhân cách của Hoàng Thiên, càng tin tưởng lòng chung thủy, chung tình của anh nhưng đi với ma thì có ngày mặc áo giấy. Tôi lo anh sẽ bị ảnh hưởng, một phút lầm lỡ mà có lỗi với tôi.

Tỉnh táo thì không lo, đằng nay say khướt, lỡ bị ai đó chơi xấu, bỏ thuốc thì sao đây? Tôi từng bị nên sợ lắm.

Càng nhìn càng gai mắt, tôi dựng đầu anh dậy, thoăn thoắt cởi đi hàng cúc áo rồi lột luôn chiếc áo sơ mi ra, cho anh ở trần luôn.

Vừa đỡ anh nằm xuống lại thì anh đột ngột tóm lấy tay tôi, kéo tôi ngã lên người anh, siết chặt.

- Bỏ em ra, anh say rồi. – Tôi vừa càu nhàu vừa gỡ tay anh ra khỏi eo mình.

- Cứ nằm im đi, cho anh lấy chút năng lượng. – Anh thều thào cất tiếng.

Tình hình này coi bộ không ổn rồi. Chắc qua ngày mai, tôi phải nói Hoàng Thuận tiến hành kế hoạch giúp đỡ thôi.

Cứ như thế này hoài, mai mốt Hoàng Thiên lại ôm lấy bệnh vào người, khổ anh, khổ tôi, khổ cả con cái.

Ví như sau này, anh có biết và giận tôi thì hẳn cũng chẳng giận lâu được đâu. Tôi quá biết anh mà, chỉ cần tôi không phản bội anh thì tôi có trèo lên đầu anh ngồi, anh cũng nhắm mắt bỏ qua.

Sau một đêm nằm trên người Hoàng Thiên ngủ, tôi thức dậy với gương mặt hằn những sợi tóc, phải mát xa cả đỗi, nó mới căng bóng lại như bình thường.

Tôi mang chiếc áo sơ mi có dấu son môi ném vào người anh rồi bước ra khỏi phòng, chuẩn bị bữa sáng.

- Ghen sao bé yêu? – Anh bất chợt luồn tay ôm lấy tôi từ phía sau, gục đầu vào hõm cổ, hít hà.

- Tránh ra đi, đang nấu ăn. – Tôi uốn éo, tránh né cái đầu tóc đang cọ vào cổ mình.

- Anh ta nói qua tuần sẽ ký hợp đồng góp vốn đầu tư. Hôm qua, anh đi hát karaoke với họ, có mấy cô tiếp viên vào hát chung, tiếp rượu. Chắc là vô ý…

- Vậy hôm nay anh có đi tiếp không? Hôm nay là thứ bảy. – Tôi tắt bếp, quay người lại, nhìn thẳng vào đôi mắt mệt mỏi kia.

- Có.

- Được, đưa em theo. Hoàng Thiên à, em muốn xem gương mặt gã đó méo tròn thế nào. Nếu muốn cùng nhau kiếm lời thì không nên hành hạ anh như vậy chứ. Em nghi lắm. Nếu mai này ký hợp đồng xong, dính vào thằng chả rồi thì chắc hắn sẽ ôm anh về nhà làm vợ mất.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.