Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 13: Quán Xưa - 1

Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:15

Vì mải miết làm quen với công việc mới nên Khương Lệ Na chẳng để ý gì đến thời gian. Cô mở hết tất cả các file dữ liệu trong máy tính để xem qua các nội dung.

Các ngành nghề kinh doanh của Kim Thế và Hoa Vinh hoàn toàn khác biệt nên cô cũng chẳng mấy ngạc nhiên khi mới nhận cô vào làm mà Hà Chấn Đông đã cho cô tùy ý xem dữ liệu của công ty anh.

Mà cho dẫu hai công ty có cùng ngành cùng nghề và cô có lấy được bí mật kinh doanh của Hoa Vinh thì cũng chẳng có ít gì khi mà một bên là con voi còn một bên là con kiến, mới giơ chân lên thì đã bị voi giậm rồi, còn mong làm gì hơn được nữa.

- Lát về thì khóa cửa lại, giữ chìa khóa thì mai đi sớm một chút. Đừng quên cuộc họp quan trọng.

Nghe tiếng Hà Chấn Đông cất lên, Khương Lệ Na mới nhận ra trời đã quá chiều. Liếc nhìn góc phải màn hình máy tính đã hơn năm giờ, cô vội vàng tắt máy và thu dọn các giấy tờ trên bàn. Khoảnh khắc cô đứng lên thì người đàn ông kia đã bước vào thang máy mất rồi.

- Thôi vậy, ngày đầu coi như cũng tạm suôn sẻ, Lệ Na à, mày không cần phải tự trọng làm gì, nghèo đói rồi có muốn tự trọng cũng không được.

Năm năm ở nước ngoài, ngày nào cô cũng tự nói chuyện với bản thân, tự an ủi bản thân và tự khích lệ bản thân. Năm năm chấp nhận sự kỳ thị của những bạn học thì bây giờ chấp nhận sự lạnh lùng khinh bỉ của anh cũng có đáng gì.

Điều cô hướng đến chính là kết quả, như tấm bằng cử nhân cô đang sở hữu đây. Quá trình mai này cũng hóa thành hồi ức, xấu xí hay đẹp đẽ chẳng quan trọng gì.

- Anh Chấn Đông, hôm nay anh có rảnh chưa ạ? Anh có thể đi ăn với em được chưa?

Giọng nói ngọt ngào, dịu dàng của Trịnh Tú Trân cất lên khiến bước chân Khương Lệ Na khựng lại. Cô còn nghĩ Hà Chấn Đông đã lên xe và rời khỏi công ty từ lâu rồi, nào ngờ anh chỉ vừa xuống sảnh chính trước cô một chút.

- Được, đi thôi.

Hai mắt Trịnh Tú Trân sáng lên hệt đèn pha, vội vàng rời khỏi quầy tiếp tân và chạy theo anh. Nếu chỉ là một nhân viên tiếp tân được sếp tổng đưa đi dùng bữa thì có lẽ tất cả mọi người sẽ trầm trồ ngưỡng mộ và ghen tị nhưng đằng này lại là tiểu thư của tập đoàn Trịnh Bối thành thử tình huống này hóa ra bình thường.

Khóe môi Khương Lệ Na khẽ nhếch lên một nụ cười buồn. Đúng là đồng tiền có sức mạnh vạn năng. Nhớ năm nào, Trịnh Tú Trân khinh Hà Chấn Đông ra mặt chỉ vì anh nghèo dù thành tích của anh luôn đứng nhất trường.

Cô nhớ có lần anh vô tình va trúng Trịnh Tú Trân, làm rơi tập sách của cô ấy và vội nhặt lên trả thì anh đã bị xài xể không thương tiếc, cô ấy còn bảo tay anh bẩn thỉu rồi lấy khăn lau từng cuốn ngay trước mặt anh.

Nếu là một người con gái khác, Khương Lệ Na sẽ lo anh bị hớp hồn chứ còn Trịnh Tú Trân thì cô hiểu anh sẽ chẳng bao giờ động lòng được bởi vết sẹo ngày xưa làm sao dễ phai mờ.

Người ngu nhất cũng dễ dàng nhận ra tiểu thư của tập đoàn Trịnh Bối bu bám anh là bởi vì khối tài sản kếch xù anh đang sở hữu.

- Công nhận là anh ấy đẹp trai hơn nhiều. Có tiền nên ngoại hình cũng sáng hơn.

Khương Lệ Na cười nhạt rồi rảo bước ra về. Cô bây giờ chẳng có xe, tiền cũng phải xài thật tiết kiệm nên chỉ còn cách đón xe buýt.

Bên ngoài vẫn chưa biết tình hình hiện tại của Kim Thế ngoại trừ một số ngân hàng đang là đối tác với ba cô, cùng lắm, họ sẽ nghĩ rằng cô là một tiểu thư bình dân, hòa đồng, thân thiện, có ý thức bảo vệ môi trường.

Gió thu lành lạnh, hương hoa bên đường quyện trong sương chiều bảng lảng nhẹ nhàng ve vuốt tấm thân gầy mong manh của người con gái.

Khương Lệ Na đưa mắt nhìn lên áng mây xám trên đầu, khẽ thở dài. Có nằm mơ cô cũng chưa mơ đến giấc mơ này.

Lúc trước, cô mang thân phận cao quý, tràn đầy tự tin sẽ bắt được trái tim anh, còn giờ đây, đứng trước anh, cô chẳng khác nào hạng tép tôm ngoài chợ, còn anh là con cá nằm trong sách đỏ.

Khi chuyến xe buýt đưa Khương Lệ Na rời khỏi trạm thì Hà Chấn Đông và Trịnh Tú Trân cũng vừa cho xe rẽ vào cổng bệnh viện.

Trông thấy sếp mình thân chinh đến thăm mà Trần Triệu Thu ứa nước mắt, còn Hà Chấn Đông thì cũng xót xa khi nhìn cái chân quấn băng trắng to gấp hai lần cái chân thường của anh chàng trợ lý.

- Cứ dưỡng bệnh cho tốt rồi quay lại, cái ghế đó luôn là của cậu, không ai giành mất đâu. Chi phí điều trị sẽ do bảo hiểm thanh toán vì cậu bị tai nạn trên đường đi làm. Tôi sẽ xác nhận nên đừng lo. – Hà Chấn Đông vỗ vai Trần Triệu Thu, cất tiếng an ủi.

- Vâng, em cảm ơn sếp. Mà.. sếp tìm được người thế chỗ tạm thời chưa ạ? – Hắn xúc động, lau đi vệt nước mắt và hỏi.

- Có rồi. Chấn Kiệt tiến cử cho tôi. Thế nên, cứ để người đó thử việc một tháng xem sao.

Những lời Hà Chấn Đông nói lọt vào tai Trịnh Tú Trân khiến cô có một chút yên tâm trong lòng. Hóa ra là do em trai anh tiến cử chứ không phải bản thân anh tuyển dụng.

Có lẽ vì nể mặt Hà Chấn Kiệt nên anh mới nhận Khương Lệ Na thôi, chứ chẳng ai lại không đem lòng oán hận kẻ phụ tình trong lúc người yêu gặp nạn cả.

Trong thâm tâm Trịnh Tú Trân đang cầu cho Khương Lệ Na đừng vượt qua giai đoạn thử việc, cứ thế mà bị Hà Chấn Đông sa thải.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.