Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 14: Quán Xưa - 2

Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:15

Rời khỏi bệnh viện, Hà Chấn Đông cùng Trịnh Tú Trân lái xe đến nhà hàng dùng bữa.

Vốn dĩ Trịnh Tú Trân cứ ngỡ anh đồng ý đi ăn với cô là cho cả hai cơ hội nói chuyện với nhau nhiều hơn, tìm hiểu, rồi hẹn hò nhau nhưng không, anh chỉ ăn và ăn, còn giục cô ăn nhanh để còn về.

- Anh à, anh không thể nói thêm dăm ba câu với em hay sao? – Trịnh Tú Trân xụ mặt, lí nhí hỏi.

- Tú Trân à, anh rất bận, còn rất nhiều văn kiện anh chưa phê duyệt. Thời gian của anh là vàng.

Cô biết anh bận chứ, nhưng không đến mức không thể vừa ăn vừa nói chuyện. Từ ngày cô vào làm việc ở Hoa Vinh thì đây là lần đầu anh nhận lời cùng cô đi ăn. Thế nhưng, lại là nhận lời khi anh nhìn thấy Khương Lệ Na xuất hiện.

- Anh Chấn Đông, anh có tham gia chuyến thiện nguyện của hội doanh nhân trẻ không? Hai tuần nữa..

- Không, anh có hẹn với đối tác rồi.

- À, vâng.

Gương mặt Trịnh Tú Trân hiện rõ nét thất vọng. Chương trình thiện nguyện vào cuối mỗi mùa được hội doanh nhân phát động từ ba năm trước nhưng Hà Chấn Đông chẳng bao giờ tham gia. Vốn dĩ cô vô tình nghe Hà Chấn Kiệt nói chuyện điện thoại với ai đó, bảo rằng anh sẽ rủ anh trai đi cùng nhưng xem ra là rủ không được rồi.

Bữa ăn tiếp tục trong lặng lẽ và khi món cuối cùng vừa hết thì Hà Chấn Đông cũng gọi phục vụ đến thanh toán. Trịnh Tú Trân có cảm giác như anh tranh thủ ăn để đi đánh giặc vậy.

- Chấn Đông, có phải anh vẫn luôn ghét em vì những việc em đã từng làm trong quá khứ không? – Cô lên tiếng khi cả hai vừa ra đến bãi đỗ xe.

- Không đâu. Tuổi trẻ mà. Bây giờ chúng ta đều đã trưởng thành. Nếu ghét em thì anh đã chẳng để em vào Hoa Vinh làm đâu. Anh sẽ đuổi đấy.

Sau khi tặng Trịnh Tú Trân một nụ cười mỉm, Hà Chấn Đông nhanh chóng chui vào xe và nhấn ga, chạy thẳng. Thật lòng mà nói, anh chưa từng ghét cô vì đó vốn là lẽ đương nhiên.

Bản chất của các cô tiểu thư nhà giàu được nuông chiều đại đa số đều như vậy. Chỉ duy nhất người con gái kia là khác. Và chính vì lẽ đó, cô nàng đã chinh phục trái tim đầy mặc cảm, lạnh giá của anh khi hạ mình, lẽo đẽo bám đuôi làm phiền anh như một con cún con đáng yêu.

Có ai ngờ, đến cuối cùng, người anh yêu vẫn không chiến thắng được những lắng lo, thiệt hơn thường tình. Cô đã lên phi cơ sang xứ người, cắt đứt mối tình thơ mà không một lời từ biệt.

Đang khi Hà Chấn Đông vi vu trên đường thì trong quán nhỏ nơi góc phố vắng, Khương Lệ Na và Trịnh Việt Cường đang thưởng thức mì cùng nhau. Cô cũng không ngờ mình lại có duyên với người đàn ông này đến vậy, ghé chốn cũ ăn tô mì mà cũng tình cờ gặp hắn.

Cách đây nhiều năm, Khương Lệ Na và Trịnh Việt Cường gặp nhau trong một bữa tiệc. Sau đêm tiệc ấy, hắn đem lòng quý mến cô, thường xuyên nhắn tin, gọi điện tán tỉnh nhưng lúc đó cô lại đang bận tán tỉnh Hà Chấn Đông, chẳng thèm ngó ngàng gì đến hắn. Hơn nữa, ba cô chẳng ưa gì tập đoàn Trịnh Bối.

Lúc vô tình nhìn thấy tin nhắn của Trịnh Việt Cường, Khương Đức Sương đã cấm tiệt con gái mình không được liên lạc qua lại với hắn.

Tuy cô chẳng rõ thù oán gì giữa ba mình với nhà ấy nhưng vì vốn không có ý phát triển tình cảm cùng Trịnh Việt Cường nên cô ngoan ngoãn nghe lời ông, tiễn số điện thoại của phó tổng Trịnh vào danh sách đen.

Bữa tiệc sinh nhật của Trịnh Tú Trân, nếu không phải ba cô muốn cô có cơ hội tiếp cận Hà Chấn Đông thì hẳn ông đã gởi thiệp như mọi năm rồi, không cần ai đại diện đến tham dự.

Vì nghe ngóng được thông tin từ Hoàng Thi Vịnh rằng hai con trai bà đều sẽ đến đó, nên ông mới bảo cô thay mặt mình.

- Để anh thanh toán. – Trịnh Việt Cường ngăn Khương Lệ Na khi cô vừa mở túi xách ra.

Hắn biết giá trị của hai tô mì chẳng đáng là bao nhưng hắn vẫn muốn làm như thế. Nếu có thể, hắn muốn cùng người con gái này đi dùng bữa với nhau thường xuyên, vào những nơi xa hoa, sang trọng.

- Được. – Cô thu tay về, mỉm cười đồng ý.

- Để anh đưa em về luôn nhé. – Trịnh Việt Cường lại tiếp tục ngỏ lời.

Khương Lệ Na đưa mắt nhìn ra con đường vắng vẻ và vô thức gật đầu. Chỉ là đi nhờ một đoạn đường thôi mà. Cô sẽ bảo hắn cho mình xuống cách nhà một quãng, ba cô sẽ không thể nào biết đâu.

Thật lòng, từ khi quen biết người đàn ông này, cô thấy hắn không phải là người xấu. Chỉ một lần duy nhất hắn tìm đến tận cổng trường để gặp cô nói chuyện và khi nghe cô bảo đang chờ người yêu, không muốn người yêu hiểu lầm thì hắn ra về và từ đó chẳng béng mảng đến nữa, chỉ nhắn tin cho tới ngày bị vào hàng ngũ danh sách đen.

Cả hai sóng bước ra xe mà không hề hay biết phía bên kia đường, có cặp mắt hình viên đạn đang dõi theo bóng lưng họ.

Tay Hà Chấn Đông siết lại thành nắm, đ.ấ.m mạnh vào vô lăng. Anh lang thang đến đây tìm lại chút kỷ niệm năm nào và được chứng kiến khung cảnh này. Xem ra, cô gái kia không những có sức hút với anh mà còn rất nhiều đàn ông khác nữa.

- Khương Lệ Na, mới về nước không lâu mà em đã thu phục được ba người đàn ông hoàng kim của thành phố này rồi. Thật giỏi. – Anh cười nhạt, tự lẩm nhẩm một mình.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.