Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 132: Bí Mật Chỉ Của Hai Người - 2
Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:24
- Tôi thấy bó hoa hồng. Không phải sếp cậu muốn theo đuổi Lệ Na đấy chứ? – Trịnh Việt Cường đan hai tay vào nhau và cất tiếng hỏi.
- Tôi cũng không rõ nữa, ai dám đoán ý sếp chứ?
- Không phải cậu đang đoán ý anh ta nên mới đến đây sao?
Trần Triệu Thu chột dạ, nhìn lung tung cho bớt ngại ngùng. Chiều nay, Hà Chấn Đông có hẹn dùng bữa cùng Hoàng Kha nên hắn lẻn đến đây, mục đích là để rình xem Khương Lệ Na có tới không rồi lần tìm đến nơi ở mới của cô.
Tuy Hà Chấn Đông không ra lệnh nhưng hắn biết anh vẫn đang nóng lòng muốn biết tin tức của cô. Còn về vấn đề tình cảm của anh, hắn cũng cùng suy nghĩ với Trịnh Việt Cường, có điều anh chưa nói với hắn nên hắn nào dám phát ngôn linh tinh.
- Anh có thể bớt thông minh nhanh nhạy lại không?
Dứt lời, Trần Triệu Thu đưa gói thuốc lá và bật lửa cho Trịnh Việt Cường. Hắn mỉm cười, lấy một điếu rồi châm lửa.
Hắn cũng ít hút thuốc, chỉ khi nào tâm trạng hỗn độn lắm mới cần dùng tới cách giải tỏa không mấy tốt này. Và bây giờ, tâm trạng hắn không khác gì cuộn tơ rối. Trời đã quá chiều và hắn nhận ra nơi này cũng không thể níu giữ bước chân cô.
Lúc Trịnh Việt Cường về đến nhà thì bữa tối cũng vừa được bày biện lên bàn. Hắn nghe lời mẹ giục, đi tắm vội rồi xuống dùng cơm cùng cả nhà.
Nhìn gương mặt hạnh phúc và vui vẻ của mẹ mình, hắn cảm thấy chạnh lòng. Nếu bà biết chồng còn có một đứa con ngoài giá thú thì vẻ mặt này sẽ biến mất.
Có thể sẽ không có trận cãi vã ầm ĩ nào vì cả hai đã lớn tuổi và đều là người muốn giữa sĩ diện nhưng chiến tranh lạnh sẽ khiến nơi đây không còn là mái ấm nữa.
- Không mua lại Kim Thế thì anh cũng đủ vất vả rồi. Sao cứ phải dài tay làm gì? – Trịnh Tú Trân lên tiếng khi thấy anh trai vừa kéo ghế ngồi xuống.
- Con đang xài tiền từ đâu mà nói vậy. Nếu như thấy anh vất vả thì nên giúp anh chứ, bảo anh sắp xếp chỗ làm rồi nghỉ ngang là sao?
Đây là lần đầu, Trịnh Việt Hùng lên tiếng chỉ trích con gái cưng. Trước giờ, ông luôn đặt kỳ vọng vào Trịnh Việt Cường, còn về Trịnh Tú Trân, ông chẳng ép buộc cô, chỉ cần đừng vướng vào mấy chuyện dẫn đến tù tội là được.
Từ lúc biết Khương Lệ Na là con gái mình và biết được cô đã chịu nhiều áp lực lẫn lo lắng khi tình hình Kim Thế xuống dốc, ông đã thay đổi suy nghĩ.
- Ba cũng biết con bị bệnh mà, con cảm thấy không khỏe. – Cô phụng phịu, cắm luôn đôi đũa vào chén cơm.
- Nếu vậy thì ít nhất con nên động viên anh con chứ, đừng có nói những lời khiến người khác nhục chí như vậy.
- Thôi mà, đang ăn cơm, đừng lôi công việc vào. – Trần Thư Nhiễm vội gắp miếng thịt bỏ vào chén chồng, dịu giọng khuyên.
Vì vợ ông đã lên tiếng nên ông không nói nữa. Đầu óc ông bây giờ cũng giống Trịnh Việt Cường, đang đặt vào Khương Lệ Na. Khi nghe con trai báo tin cô đã biến mất trong âm thầm, trái tim ông thổn thức và hối hận vô cùng.
Ông thậm chí còn chưa sắp xếp để gặp cô và nói chuyện một lần, dẫu chỉ là với tư cách một người có quen biết với ba cô.
Tuy không dưỡng nuôi, không kề cận nhưng ông cũng không phải là sắt đá để khi biết cô là con mình, vẫn có thể phớt lờ, không thương.
Bữa cơm kết thúc trong lặng lẽ, mạnh ai người nấy về phòng. Trịnh Tú Trân vốn được chiều quen thói, nay đột nhiên bị ba chỉnh đốn lời nói vì chuyện có liên quan đến Kim Thế nên cô vô cùng bực bội, chặn bước anh trai ngay khi hắn vừa tiến đến trước cửa phòng.
- Anh thích cô ta đúng không? Em nghe các nhân sự trong công ty nói rằng anh đã thu mua Kim Thế với giá cao hơn giá trị thực tế của nó.
- Em thì biết cái gì? Giá trị thực tế? Bao nhiêu?
- Sao anh hỏi ngược lại em? Ý em là anh đang phung phí tiền đấy, anh mê gái. Đừng nghĩ em không biết gì, anh đã bỏ bê công ty và dính lấy cô ta trong suốt mấy ngày liền, còn hơn người nhà nữa. – Cô trợn mắt, giọng điệu ngày càng lớn.
- Thế ba và các cổ đông cũng mê gái à? Một mình anh ra quyết định được sao? Em nên nhớ, một doanh nhân giỏi là một người tạo ra lợi nhuận bằng lương tâm, không chèn ép và thừa nước đục thả câu. Hôm nay anh mua Kim Thế với giá đó thì trong tương lai, anh sẽ khiến nó sinh lợi gấp nhiều lần. Còn nữa, đừng cứ có ác cảm với Lệ Na trong khi bản thân em vốn có điều kiện nổi trội hơn cô ấy. Em khiến anh có cảm giác em thật độc ác, hả hê khi thấy cô ấy gặp biến cố và muốn đạp cô ấy xuống bùn.
Dứt lời, Trịnh Việt Cường nắm tay em gái, kéo sang một bên rồi vào phòng, đóng sầm cửa lại. Hắn thương Trịnh Tú Trân nhưng hắn hiểu nếu cứ chiều chuộng, không dạy dỗ và khuyên nhủ cô thì cô sẽ biến thành một đứa xấu xa vì những ghanh tỵ không nên có. Bệnh tật không phải là tấm lá chắn để cô tha hồ làm những chuyện trái đạo đức mà không bị trừng phạt.
Đứng trước cánh cửa đóng kín, Trịnh Tú Trân có chút chột dạ vì câu nói của anh trai. Sau khi biết tin Hà Chấn Kiệt qua đời, cô đã tự ý nghỉ việc và trốn trong nhà, không dám bước ra đường.
Cái ngày mà cô yêu cầu Phùng Nam tạo địa chỉ email, gởi video cho Hà Chấn Kiệt cũng là ngày anh gặp tai nạn.
Khung giờ gởi và xảy ra va chạm cách nhau chỉ một chút nên cô cho rằng, có thể vì đoạn video đó mà Hà Chấn Kiệt phân tâm, dẫn đến mất kiểm soát.
Tuy Phùng Nam nói sẽ không ai có thể điều tra ra người gởi nhưng vì bản thân chính là người quay lén nên trong lòng cô vẫn nơm nớp lo sợ. Nếu Hà Chấn Đông mà biết thì anh chắc chắn sẽ giết chết cô.
Vốn dĩ chỉ muốn Khương Lệ Na mất đi vị trí nhị thiếu phu nhân nhà họ Hà nhưng cô không ngờ lại khiến Hà Chấn Kiệt mất mạng.