Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 186: Trồng Cây Si - 2

Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:28

Những ngày sau đó, không sáng thì chiều, Hà Chấn Đông sẽ có mặt trên chiếc ghế trong phòng làm việc của Khương Lệ Na. Những vị khách cả nam lẫn nữ đến may đồ đều trầm trồ khen ngợi vẻ ngoài hào nhoáng của anh.

Một số nhận ra anh là chủ tịch Hoa Vinh, nhân cơ hội bắt tay, chào hỏi, thậm chí xin số điện thoại và mong có cơ hội được hợp tác. Bản thân anh cũng tỏ ra thân thiện vừa đủ với họ. Cứ thế mà một tuần đã trôi qua.

- Lệ Na, tại sao vậy? Tại sao em đổi số, chuyển chỗ ở và chỗ làm mà không hề nói với anh? Em đã nghỉ làm ở quán rượu ngay sau khi anh đi nhưng em vẫn nói dối, tại sao vậy?

Cây kéo trên tay cô dừng lại, không hoàn thành đường cắt đã vẽ. Cuối cùng, anh cũng mở miệng chất vấn cô rồi. Vậy cũng tốt, cô còn tưởng mình sắp chết trong cái không gian im ắng có áp lực vô hình do anh tạo ra. Cô mím môi, sau đó hít một hơi thật sâu, nhìn thẳng vào đôi mắt chứa đầy nỗi ấm ức của anh, nở nụ cười.

- Vì em không muốn gặp anh nữa. Chấn Đông, em không muốn lãng phí thời gian của cả hai nữa.

- Cái gì? Em đang nói cái gì vậy? Rõ ràng chúng ta đang rất tốt. Anh không tin em không hiểu tình cảm của anh. – Anh bật đứng dậy khỏi ghế, gấp gáp hỏi dồn.

- Phải, em hiểu, chính vì em rất hiểu nên mới đưa ra quyết định này. Chấn Đông, em cũng đã cho bản thân cơ hội gần anh và cảm nhận tình cảm anh dành cho em nhưng em nhận ra, em không còn yêu anh nữa, không có cảm xúc gì nữa. Có lẽ, tình yêu ngày ấy đã không còn nữa rồi.

Cô mở to mắt nói dối, gương mặt bình tĩnh vô cùng dù rằng nội tâm đang gào thét, trái tim đang rỉ máu. Anh không thể nào ép buộc một người không yêu anh ở cạnh anh đúng không?

Cô tin anh không ngu ngốc và cố chấp đến mức giữ một cái xác không hồn bên mình. Anh là doanh nhân, anh còn nhiều lý tưởng để sống, không riêng tình yêu.

- Nói dối. – Tay anh siết chặt, toàn thân run rẩy.

- Tùy anh nghĩ, nhưng đó là tất cả những gì em cảm nhận được.

Nói xong, Khương Lệ Na lại tiếp tục cầm kéo và cắt, không để ý đến người đàn ông đang tức giận trước mặt mình. Phải, cô nói dối nhưng lời nói dối này tốt cho anh, cho cô.

Cô không muốn anh bị kẹt giữa mình và gia đình, dư luận. Cô không muốn anh hối hận nếu chẳng may mẹ anh vì mối quan hệ này mà xảy ra chuyện gì. Day dưa gần mười năm trời, cô và anh cũng nên thật sự kết thúc.

Nghe tiếng bước chân xa dần, cô mới ngẩng đầu nhìn lên và chỉ kịp thấy bóng lưng anh khuất sau tấm cửa kính lớn phía trước. Đúng rồi, anh hãy cứ đi và đừng nhìn lại, cô tuyệt đối sẽ không xuất hiện trước tầm nhìn của anh, cô sẽ luôn ở phía sau, chỉ cần anh đừng quay đầu, mọi thứ đều sẽ ổn.

- Sao vậy Lệ Na? Vị khách đó tức giận với em sao? Chị thấy mặt anh ta rất đáng sợ. – Bà chủ vội chạy đến cạnh Khương Lệ Na và hỏi.

- Không đâu ạ. Chắc là tập đoàn có việc thôi. Em đâu có làm gì đâu mà anh ấy giận. – Cô mỉm cười, nhẹ nhàng đáp.

- Thôi, ráng chiều lòng khách em nha. Chị biết là em cũng áp lực lắm nhưng phải cố gắng nha.

- Vâng.

Lúc bà chủ rời đi, Khương Lệ Na mới nhận ra tay mình đang run. Ban nãy, cô đã gom tất cả dũng khí để có thể nói chuyện với anh. Có vẻ như câu nói đó đã thành công dập tắt niềm hy vọng của anh. Cô hy vọng anh sẽ không quay lại đây nữa cho đến khi cô gọi.

Thế nhưng, đời vốn chẳng như mơ bởi ngày hôm sau, ngay khi cô vừa bước vào chỗ làm thì cảnh tượng mấy hôm trước lần nữa lặp lại, Hà Chấn Đông vẫn ngồi ở đó, trên tay là chiếc điện thoại, mắt anh chăm chú dán vào màn hình, tay liên tục thao tác.

Tiến đến gần hơn, cô ngửi được mùi bánh bao thơm phức và khi nhìn lên bàn, cô thấy một chiếc túi giấy lớn đựng bánh bao. Không lẽ Hà Chấn Kiệt báo mộng cho anh, nói với anh cô thèm bánh bao sao?

- Xin lỗi, đây là bàn làm việc của em, đồ ăn của anh cứ để đây ạ. – Cô nhấc túi bánh lên, đặt qua chiếc bàn nhỏ cạnh anh và nói.

- Anh mua cho em, em thích bánh bao của tiệm này mà. Anh đã xếp hàng từ sớm để mua cho em.

Dù xúc động nhưng cô vẫn tỏ ra bình thường, mỉm cười và nói rằng bản thân không còn thích bánh bao nữa. Cô biết nếu hôm nay cô nhận cái này, ngày mai anh sẽ lại mua cái khác, cứ thế, không dứt ra được.

- Dù gì cũng đã mua rồi. Em chia cho mọi người giúp anh.

Dứt lời, anh đứng lên, quay lưng bước đi. Sáng nay, anh có cuộc hẹn với đối tác ở bên này nên cố gắng dậy sớm, mua bánh cho cô. Rốt cuộc, tại sao cô bỗng trở nên kỳ lạ và tuyệt tình như vậy? Anh không thể nào lý giải được.

Phía bên trong, Khương Lệ Na ngước mặt lên, ngăn dòng nước mắt đang chực trào ra. Cô biết trong tương lai, sẽ không có thêm người đàn ông nào yêu mình nhiều như anh và Hà Chấn Kiệt nhưng cô biết làm sao hơn.

Khoảng cách hai bờ chẳng gần mà anh cứ chạy qua chạy lại thì làm sao có sức xử lý công việc đây, anh sẽ kiệt sức mất. Cô không biết phải làm thế nào để gã cố chấp này buông tay mình nữa.

Thái độ của cô chẳng lẽ còn chưa rõ ràng sao? Cô cũng không thể dùng người đàn ông khác để diễn kịch cho anh xem, anh sẽ khiến họ bay màu mất.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.