Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 26: Lạc Đường - 2

Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:16

Xe lại bon bon chạy. Khương Lệ Na sau một hồi trò chuyện cùng anh thì ngủ thiếp đi. Đến khi cô tỉnh lại thì thấy trời đã chiều liêu, chỉ còn vài sợi nắng hắt lên từ những tàn cây cao.

Quái lạ, lẽ ra họ nên ở thành phố rồi chứ, sao cô trông khung cảnh nơi này còn điều hiêu hơn ngoại ô thành phố vậy kìa?

- Được rồi, nhờ phước của em đấy. Bây giờ anh không biết là mình đang ở cái chốn bồng lai tiên cảnh nào nữa. Tức c.h.ế.t anh rồi.

Tắt máy xong, Hà Chấn Đông quay sang Khương Lệ Na lúc này đang mở to mắt nhìn anh. Theo như những gì cô vừa nghe thì cô đoán cả hai đã bị lạc đường rồi. Đường tắt mà Hà Chấn Kiệt chỉ đã dẫn anh và cô đến một nơi hoàn toàn xa lạ.

- Em dậy rồi à. Chết thật, anh đi lạc rồi, lòng vòng cả buổi mà cũng không biết đây là đâu. Người dân ở đây họ không có khái niệm về thành phố của chúng ta.

Chiếc xe lại tiếp tục lăn bánh qua con đường đất đỏ, hai bên nhà cửa thưa thớt, toàn cây là cây. Hà Chấn Đông cho biết anh đã dùng cả Google Maps để hỗ trợ nhưng đây là kết quả, càng đi càng vắng hoe, không chừng lát nữa, nó sẽ dẫn anh và cô đến một nơi thâm sơn cùng cốc mất thôi.

- Cố lên Chấn Đông, ráng tìm đường đi, em tin anh làm được mà, anh rất thông minh mà.

Khương Lệ Na cố tỏ vẻ bình tĩnh để khuyến khích anh dù rằng cô đang rất hoang mang. Cô không muốn qua đêm trong rừng cùng anh tẹo nào, chẳng lãng mạn gì đâu. Ngồi trong xe ngủ thì sẽ ngạt thở mà chết, còn ra ngoài thì cọp beo nó tha đi mất. Anh là thiên tài chứ không phải siêu anh hùng.

- Cục cưng à, thông minh không liên quan gì tới đường sá cả. Bây giờ anh cũng ngốc giống em thôi, đừng trông mong gì ở anh.

Chính anh cũng đang mất niềm tin vào mình đây. Kim xăng đang tụt dần về số không và chẳng có cây xăng nào trên quãng đường mà anh vừa đi qua.

Sao sự cố này lại xảy ra khi anh vừa nối lại tình xưa với cô kia chứ? Thật khiến anh mất mặt quá. Cái thằng nhóc Hà Chấn Kiệt này cố tình chơi xỏ anh đúng không nhỉ? Anh ghét nó quá đi mất.

Dưới sự động viên không ngừng nghỉ của Khương Lệ Na, cuối cùng thì Hà Chấn Đông đã có thể tìm được đường về thành phố nhưng khổ nỗi xe anh chẳng còn giọt xăng nào, tắt máy ngay khi vừa đến khu dân cư không hề đông đúc.

- Kia có quán tạp hóa kìa, để em vào hỏi họ có bán xăng lẻ không.

Dứt lời, Khương Lệ Na mở cửa xe và chạy như bay đến quán tạp hóa trước mặt. Nói là quán cho sang chứ chỉ có vài ba bịch bánh, bịch kẹo treo lủng lẳng, một cái tủ kính nhỏ xíu đựng thuốc lá, mì gói, cháo gói cùng mấy can rượu trắng, một rổ xoài chín héo, dăm ba trái me dốt.

Hà Chấn Đông ngập tràn hy vọng, nhướng mắt nhìn cái dáng bé nhỏ của Khương Lệ Na đang cật lực chạy về phía mình sau một hồi nói chuyện cùng chủ quán. Thế nhưng, vẻ mặt bí xị của cô đã cho anh câu trả lời.

- Bà ấy nói vừa đổ hết xăng cho cái xe kia rồi, phải ngày mai, chồng bà ấy về mới xuống thị trấn lấy xăng lên bán được.

- Vậy chúng ta phải ở đây một đêm rồi, không biết có nhà trọ nào gần đây không nữa?

Anh nhanh chóng xuống xe, nắm tay cô kéo về phía quán tạp hóa và hỏi thăm. Thật may cho hai anh chị vì chủ quán bảo bà có motel, khách lỡ đường vẫn thường hay ở, đảm bảo sạch sẽ, ấm cúng.

Cả hai khấp khởi mừng thầm, dắt díu nhau theo bà đi ra con đường mòn phía sau. Và khi đến nơi, không ai bảo ai mà họ đều quay sang nhìn nhau.

Cái motel mà bà ta quảng cáo là mấy căn phòng đóng bằng ván gỗ, hở bên này, hụt bên kia, chịu khó nhìn là thấy hết bên trong, được cái sạch sẽ.

- Nè, tui cho thuê rẻ lắm, còn chỗ này thì đây..

Vừa nói bà vừa tiến lại, lôi ra mấy cái bao rồi dém mấy chỗ vách hở lại, chẳng mấy chốc mà cái motel đã lành lặn, trông vô cùng xấu xí. Chẳng có sự lựa chọn nào nên Hà Chấn Đông đành đồng ý. Anh thuê một căn phòng rồi cùng Khương Lệ Na chui vào.

Nơi đây không có khoảng đất nào trống đủ để căng lều, nếu không, anh chỉ thuê đất rồi dựng lều còn lý tưởng hơn. Anh cũng không yên tâm khi để cô ngủ một mình, tường vách không chắc chắn, lỡ ai đó lẻn vào làm hại cô thì sao?

- Anh ăn tạm mì nha, em đi xin ít nước nóng.

- Ừ, cẩn thận đó.

Anh vừa trải chăn lên giường vừa đưa mắt nhìn theo cô, cho đến khi cô quay lại thì anh mới yên tâm. Tính ra thì cô cũng chu đáo, còn mang theo cả mỳ ly và bình giữ nhiệt. Có phải cô gái nào sớm mất mẹ cũng đều sẽ như cô không? Luôn tự biết cách thủ thân, chăm lo cho mình.

- Cho anh nè. – Cô bẻ đôi cây xúc xích lớn và bỏ một nửa vào ly mì của anh.

- Cảm ơn em. Sau này, anh sẽ nuôi em suốt đời.

Câu cam kết ngỡ như sẽ đưa đến cho Khương Lệ Na một cuộc đời êm ấm mãi về sau nhưng cả anh và cô đều không biết rằng, tương lai, anh cũng thực hiện lời hứa này, vẫn sẽ chăm lo cho cô tất cả nhưng lại khiến cho cuộc sống của cô chan đầy nước mắt, thấm đẫm thương đau.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.