Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 43: Gió Đông Trong Tim - 1

Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:17

Vì có hẹn với bí thư thành ủy thành phố nên chưa tới năm giờ, Hà Chấn Đông đã xách cặp táp, rời văn phòng. Anh cũng muốn mang cô trợ lý theo nhưng nhìn vẻ mặt mệt mỏi của cô thì chẳng đành lòng kéo cô đi với mình.

Dù sao cơ thể cô cũng đang yếu, về nhà nghỉ ngơi sẽ tốt hơn. Hơn nữa, tối nay em trai anh cũng được mời đến lễ vinh danh các doanh nhân trẻ, chắc không có thời gian theo chân cô đâu.

Khương Lệ Na ở lại, sắp xếp các tài liệu cho gọn, lau dọn bàn ghế cùng sàn nhà, sau đó tắt điện và rảo bước đến thang máy.

Các phòng làm việc riêng của các sếp lớn luôn do trợ lý phụ trách phần vệ sinh, nhân viên vệ sinh không được phép vào, họ chỉ lau dọn ngoài hành lang mà thôi.

Chiều đầu đông, gió se se lạnh, thổi mái tóc mềm của cô bay phất phơ. Các nhân viên đứng cạnh đã lên chuyến xe buýt vừa ghé vào, bây giờ trạm xe chỉ còn lại mình cô. Tuyến đường về nhà cô không trùng với họ.

Đang nhón chân nhìn về phía dòng xe đông đúc để xem xe buýt xuất hiện chưa thì một chiếc ô tô xịn mịn đột nhiên tấp vào, dừng ngay trước mặt cô.

- Chấn.. Chấn Kiệt. – Cô mở to mắt nhìn anh đầy ngạc nhiên.

- Ừ, lên xe đi người đẹp, anh đưa em về.

Cô cười gượng, lắc đầu thay cho lời từ chối. Này là anh đang định đưa đón cô sao? So với anh trai anh thì anh chủ động và táo bạo hơn nhiều. Cô cảm thấy anh thật khác so với mấy lần gặp đầu tiên.

- Em không lên là anh xuống bế em lên đấy. Hay là em thích bế?

Dứt lời, anh nhanh chóng tháo dây an toàn. Thế nhưng, trước khi anh kịp xuống xe thì cô đã tự giác leo lên, ngồi cạnh anh.

Nếu như để người khác thấy Hà Chấn Kiệt bế bồng cô ngay trước cổng tập đoàn thì ngày mai, Hà Chấn Đông sẽ bế cô ra khỏi cổng ngay và luôn cho mà xem.

- Đi ăn tối luôn nhé. – Hà Chấn Kiệt vừa quay vòng vô lăng vừa đề nghị.

- Thôi ạ, tôi vẫn chưa đói, anh cứ đưa tôi về nhà thôi. – Cô lắc đầu lia lịa.

- Đổi cách xưng hô đi Lệ Na, tôi tôi, anh anh nghe thật xa lạ.

Anh mỉm cười dịu dàng, nhìn sang cô trong khi cô cúi đầu, nhìn hai đầu gối mình. Cô đã từng nghĩ rằng ngày mà họ đổi cách xưng hô sẽ là chị dâu, em chồng, vai vế của cô sẽ lớn hơn anh chứ không phải ngang hàng hay nhỏ hơn.

Xe chạy qua mấy con đường đông đúc giờ tan tầm rồi rẽ vào con hẻm. Hà Chấn Kiệt tháo dây an toàn, bước xuống xe, nhanh chóng tóm được cánh tay Khương Lệ Na khi cô vừa chạm vào chiếc ổ khóa trên cổng lớn.

- Anh đói bụng.

- Hả? À, anh đói bụng hả? À, đầu hẻm có cái quán ăn, gần cửa hàng bánh ngọt. – Cô vội vàng chỉ tay ra đường và hướng dẫn anh.

- Em nấu mì cho anh ăn đi. Anh đột nhiên muốn ăn mì.

- Mì.. mì sao?

Đầu cô nàng bắt đầu nhảy số. Lúc đang học cấp ba và đại học, cô mê mấy bộ phim tình cảm lãng mạn như điếu đổ, rảnh ra là cày, có khi xuyên đêm. Và khi mà nam chính bảo nữ chính nấu mì cho anh ta ăn có nghĩa là anh ta muốn cùng cô ấy qua đêm, chính xác hơn là muốn gần gũi thể xác.

- Lệ Na à. – Hà Chấn Kiệt hơi hoang mang khi thấy cô như kẻ mất hồn.

- À, nhà tôi hết mì rồi. – Cô gấp gáp nói.

- Vậy để anh đi mua, anh sẽ quay lại ngay, đừng khóa cửa nhốt anh nhé.

Dứt lời, chàng phó tổng lần đầu biết yêu lập tức trở vào trong xe và phóng đi. Khương Lệ Na khóc không được mà cười cũng không xong với cái tình huống này. Sao đột nhiên cô thấy Hà Chấn Kiệt giống trẻ con vậy kìa? Anh càng hồn nhiên như vậy thì cô càng không muốn anh dính dáng đến mình.

Đẩy cánh cổng ra, cô lách người bước vào nhưng chỉ kéo lại, không khóa vì biết Hà Chấn Kiệt sẽ sớm xuất hiện. Có lẽ hôm nay ba cô lại về trễ nữa rồi, ông bảo phải đi thuyết phục các nhà đầu tư chớm có ý định góp vốn vào Kim Thế. Cô vẫn chưa dám nói với ông chuyện cô đã bị Hà Chấn Đông đá bay, không còn cơ hội nương tựa vào Hoa Vinh nữa.

Tầm mười phút sau, Hà Chấn Kiệt đã quay lại. Anh tự mở cổng, chui vào nhà rồi đi thẳng xuống bếp. Thấy mì gói trong nhà cô vẫn còn, anh biết ban nãy là cô cố tình nói vậy để đuổi anh đi. Cảm giác đeo đuổi một người nhưng bị người đó từ chối cũng thú vị đấy chứ.

Anh không tin anh không cảm hóa được trái tim cô. Anh không tin cô là một cô gái xấu. Nếu cô quay lại với anh trai anh là vì địa vị và tiền tài thì lẽ ra cô nên thả cần câu khi anh bật đèn xanh chứ. Anh không tin cô không nhận ra tâm ý của mình.

- Sao em nói nhà hết mì? Còn đầy kìa. – Anh lấy nồi, bắc lên bếp và hỏi.

- Chắc ba tôi mới mua chứ lúc tôi rời nhà là không còn gói nào cả. – Cô vội vàng lấp liếm.

Anh nhận lấy mớ hành lá từ tay cô, cắt khúc rồi cho luôn vào nồi mì. Mùi thơm bay lên sực nức khiến bụng Khương Lệ Na đột nhiên kêu ục ục. Cô xấu hổ, lấy cớ đi khóa cổng rồi chạy ra khỏi bếp.

- Vậy mà bảo không đói. Không chỉ đôi mắt em mà cả cái bụng em cũng phản bội em rồi. – Hà Chấn Kiệt vừa cười vừa nói một mình.

Lúc cô quay lại thì đã thấy hai tô mì trên bàn. Cô không nói gì, lẳng lặng ngồi đối diện anh và cùng anh ăn. Nhớ lại màn thị uy của anh trong bệnh viện, cô bất giác mỉm cười. Có điều, tên anh trai của anh đã ra oai trước cả anh. Hà Chấn Đông vậy mà gọi thẳng cho Trịnh Việt Cường để gián tiếp đuổi việc Trịnh Tú Trân.

- Để tôi rửa, anh có thể về rồi. – Cô giành lấy cái bát từ tay anh, gượng cười và nói.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.