Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 68: Buông Tay Quá Khứ - 2

Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:20

Nhác thấy đôi tình nhân đang hôn nhau trên chiếc ghế đá dưới tàn cây rũ, Khương Lệ Na ngại ngùng, vội vàng kéo Hà Chấn Kiệt rẽ sang hướng khác.

Trong khi anh cảm thấy buồn cười vì biểu hiện của cô thì trong đầu cô lúc này lại hiện lên cảnh tượng trong khách sạn Gold lúc ban trưa. Cô có cảm giác môi mình vẫn còn sưng tấy, còn đau. Cũng may Hà Chấn Đông dừng lại kịp thời.

- Mình ngồi đây đi em.

Hà Chấn Kiệt kéo tay Khương Lệ Na đến cạnh chiếc ghế đá trống và cùng cô ngồi xuống. Anh chủ động choàng tay qua vai cô, để cô tựa đầu vào vai mình. Hương thơm nhè nhẹ từ mái tóc người con gái khiến anh cứ hít hà mãi, không muốn dừng.

- Em thích hoa gì vậy Lệ Na? Màu sắc em thích là màu gì? – Anh vuốt ve cánh tay cô và hỏi.

- Em thích hoa hồng và màu trắng. – Cô vui vẻ đáp.

- Ừ. Anh hỏi để chuẩn bị lễ đính hôn cho chúng ta.

- Em có cần phải làm gì không?

- Không, anh nhờ Liêu Bích Linh. Chiều mai anh đưa em đi thử váy nhé.

Cô gật đầu khe khẽ rồi vòng tay ôm lấy thắt lưng anh, áp sát gương mặt vào n.g.ự.c anh. Cho dẫu Hà Chấn Đông không căn dặn thì cô cũng đã dặn lòng mình sẽ cố gắng yêu thương người đàn ông này và ở bên anh mãi mãi, không phụ tình yêu cao thượng mà anh dành cho cô.

Hành động khá thân mật của Khương Lệ Na khiến Hà Chấn Kiệt không kiềm được lòng mình, anh muốn thân mật với cô thêm chút nữa, không chỉ là những cái nắm tay, vuốt ve và ôm ấp.

Chần chừ hồi lâu, anh nhẹ nhàng đẩy cô ra và âu yếm nhìn vào đôi mắt lúng liếng của cô. Dưới ánh đèn mờ ảo trong công viên, anh thấy đôi mắt cô như chứa đựng cả một đại dương tình bao la dành cho anh.

Hơi thở của người đàn ông càng lúc càng gần, phả lên khuôn mặt trắng hồng khiến cho tim Khương Lệ Na đập loạn. Hình ảnh trong khách sạn lần nữa hiện lên trong đầu cô. Gương mặt của Hà Chấn Kiệt bỗng hóa thành Hà Chấn Đông khiến cho tòa thân cô run rẩy.

Khoảnh khắc môi anh vừa toan chạm vào môi cô thì cô đã quay mặt né tránh, khiến nụ hôn ấy rơi nhẹ trên mái tóc huyền.

Hụt hẫng là những gì Hà Chấn Kiệt cảm nhận được vào lúc này. Một cảm giác trống trải và lạnh len lỏi rất nhanh vào tim anh. Dù vậy, anh không muốn cô cảm thấy bối rối và khó xử nên đã ôm lấy cô và hôn thật mạnh lên đỉnh đầu.

- Chưa quen đúng không? Không sao cả, chúng ta yêu nhau với tốc độ của tên lửa nên em chưa quen là đúng. Em nên tập hôn mình trong gương, tưởng tượng hình ảnh phản chiếu của em là anh.

Câu nói hài hước của Hà Chấn Kiệt khiến Khương Lệ Na phì cười và không còn cảm thấy lúng túng vì chưa tìm được lý do cho hành động vừa rồi nữa.

Người đàn ông tinh tế và tâm lý này lại trở thành bạn trai của cô, đó là phúc phận của cô, cô thầm cảm ơn cuộc đời đã cho cô gặp anh vào lúc mà cô sắp rơi xuống vực thẳm.

- Vâng, em sẽ tập dần.

Hà Chấn Kiệt đưa Khương Lệ Na về khi đồng hồ đã điểm mười giờ đêm. Hai tiếng đồng hồ trôi qua không đủ xoa dịu những nhớ nhung trong anh. Anh muốn mình có phép, biến cô nhỏ lại, bỏ cô vào túi và mang theo bên mình.

- Ngủ ngon bé yêu. Ngày mai anh sẽ lại tới. – Anh đưa tay lên, vẫy vẫy, ra hiệu cho cô mau đóng cổng lại.

- Anh cũng ngủ ngon nhé, lái xe cẩn thận.

Cánh cổng vừa khép lại thì chiếc xe cũng chuyển bánh. Mặt gương chiếu hậu phản chiếu một gương mặt đẹp trai nhưng buồn rười rượi.

Hà Chấn Kiệt không về nhà ngay mà lái xe lòng vòng thành phố, ngắm nhìn những con đường đông đúc dần trở nên vắng vẻ.

Bóng dáng người đàn ông cô đơn tựa vào thành cầu, phả từng làn khói trắng vào khoảng không thu hút ánh mắt của anh. Từ bao giờ mà anh trai anh hút thuốc vậy kìa?

Hà Chấn Đông không phải là một tên nghiện rượu, nghiện t.h.u.ố.c lá và Hà Chấn Kiệt đoán có lẽ anh đang có tâm sự trong lòng. Lẽ nào vì em trai sắp kết hôn với bạn gái cũ của anh mà anh phiền lòng đến mức giờ này còn lang thang trên cầu.

- Anh, anh thật sự ghét cô ấy nhiều đến vậy sao? Nhưng em nhận ra cô ấy còn yêu anh nhiều lắm.

Dẫu rất muốn tấp xe vào lề để hỏi han Hà Chấn Đông nhưng cuối cùng, Hà Chấn Kiệt chọn cách chạy thẳng về nhà, vờ như không thấy anh trai. Có điều, anh không ngờ cái biển số xe của mình đã kịp bị Hà Chấn Đông nhìn thấy.

Hà Chấn Đông cũng tự hỏi em trai anh có chuyện gì buồn mà lang thang ở khu vực này, lối từ nhà Khương Lệ Na về biệt thự nhà họ Hà không có đi qua đây đâu.

Dập tắt điếu thuốc, Hà Chấn Đông trở vào xe, lấy điện thoại gọi cho mẹ mình, thông báo hôm nay sẽ ở lại khách sạn, không về nhà. Anh cần có không gian riêng để bình thường trở lại, Khương Lệ Na quay về đã khiến cuộc sống và tâm tư của anh đảo lộn đến mức không thể kiểm soát.

- Chấn Đông, có phải con giận mẹ không? – Giọng Hoàng Thi Vịnh đầy lo lắng.

- Không đâu mẹ. Con có chút việc riêng thôi.

Hoàng Thi Vịnh thở phào nhẹ nhõm và thầm đoán có lẽ con trai muốn ở lại đó để bình tâm lại. Bà cũng mong anh sớm gặp được cô gái tốt giúp anh quên đi quá khứ. Nếu Hà Chấn Đông có thể cưới sớm giống Hà Chấn Kiệt thì càng tốt, bà muốn có hai đứa cháu để bế trên hai tay hoặc chia cho chồng bế một đứa.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.