Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 92: Anh Chàng Thích Làm Nũng - 2
Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:21
- Ngoan nào, ngồi dậy súc miệng cái rồi ngủ.
Khương Lệ Na nhẹ nhàng đỡ Hà Chấn Kiệt ngồi lên, đưa ly nước ấm đến tận miệng anh. Nhìn đôi má người đàn ông phồng lên vì nước mà cô liên tưởng đến một đứa bé trai đáng yêu.
Cô đoán khi anh còn bé, chắc anh dễ thương lắm. Nếu như mai này, cô có thể sinh ra một đứa bé trai giống hệt anh thì tốt quá, đẹp cả người và nết.
- Nằm xuống nào.
Cho anh nằm xuống xong, cô định đi đổ thau nước thì anh đã vươn tay giữ cô lại. Đôi mắt anh đỏ hoe, trông giống như sắp khóc tới nơi khiến cô cuống quýt ngồi xuống, không dám đi nữa.
- Lệ Na, đừng bỏ anh. Em không được bỏ anh đâu. Em chỉ được phép yêu anh một ngàn năm. Em chỉ được phép yêu anh trọn đời thôi.
Giây phút này, cô hoang mang thật sự, mỗi khi say vào thì anh sẽ biến thành thế này ư? Người đàn ông chững chạc của cô đâu rồi? Sao thằng bé lớn xác lại nằm ở đây thế này?
Có phải anh đã vô tình nhìn thấy những kỷ vật lưu giữ kỷ niệm giữa cô và anh trai anh rồi không? Ai bảo anh tò mò, lục lọi đồ đạc của cô làm gì?
- Ngoan nào, nhắm mắt lại và ngủ một giấc đi. Em ở đây, em không bỏ anh đâu.
- Anh muốn nằm lên chân em. Anh muốn em nhổ tóc bạc cho anh. – Hà Chấn Kiệt lắc đầu nguầy nguậy.
- Ngày mai nhé. Giờ tối rồi, em cũng buồn ngủ rồi. Anh mà không nghe lời là em về đấy.
Bây giờ mà anh bắt cô nhổ tóc bạc cho anh ư? Mắt cô không tốt đến độ có thể nhìn thấy tóc bạc dưới ánh đèn điện đâu, cô sẽ nhổ cả tóc đen của anh đấy, lúc đó, anh sẽ biến thành một gã hói.
Khương Lệ Na chủ động tắt đèn rồi nằm xuống ngay bên cạnh anh. Bàn tay mảnh khảnh nhẹ nhàng vỗ về trên tấm lưng trần của người đàn ông, dỗ dành anh như dỗ dành trẻ nhỏ.
Qua hết mấy phút, Hà Chấn Kiệt cũng dần chìm vào giấc ngủ, hơi thở ấm nồng mùi rượu vang đắt tiền bao phủ lấy cô khiến cô dường như muốn say theo anh.
Lúc Trịnh Hàn gọi điện cho cô, cô cũng đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng trước khi đến đây. Một người đàn ông có men rượu trong người, ở bên cạnh cô gái mà anh ta yêu say đắm thì chuyện gì xảy ra là điều mà ai cũng có thể biết rõ.
Thế nhưng, anh đã không đi quá giới hạn, chỉ rúc đầu vào lòng cô, làm nũng một chút mà thôi. Điều này khiến cô càng quý mến anh hơn và yên tâm về anh hơn, cô không lo đến chuyện anh bị cô nàng nào đó dụ dỗ.
Đêm êm đềm trôi qua và khi bình minh vừa đến cũng là lúc Hà Chấn Kiệt giật mình thức giấc. Cảm giác lấn cấn khiến anh nhanh chóng dời tầm mắt đến người con gái đang gối đầu lên bụng mình.
Tuy ký ức về đêm qua vẫn còn mơ hồ nhưng mùi hương chỉ thuộc về cô nhanh chóng vờn quanh chóp mũi đã khiến anh yên tâm. Ban nãy, anh còn tưởng mình đã làm ra chuyện gì có lỗi với cô, anh cứ tưởng anh đã đem cô gái nào về phòng.
- Anh làm em thức giấc sao? - Anh vội thu tay lại ngay khi thấy cô cử động.
- Anh à, hôm qua em đã được chứng kiến một mặt khác của anh đấy. – Cô ngước nhìn anh với đôi mắt chỉ hé một nửa và nói.
- Ý em là sao?
Rất nhanh chóng, Khương Lệ Na đã trườn lên ngang bằng với anh và chủ động nắm lấy bàn tay anh, vuốt ve nhè nhẹ và nhìn thẳng vào mắt anh, đôi mắt lúc này chỉ chứa mỗi bóng hình của cô.
- Chấn Kiệt, em sẽ bám lấy anh cả đời. Chỉ có cái c.h.ế.t mới chia lìa hai chúng ta, không còn lý do nào khác.
- Lệ Na.
Anh xúc động kéo cô sát lại và ôm chặt cô vào lòng, hôn mạnh lên đỉnh đầu cô. Anh tin lời cô nói, anh tin lời cam kết này. Anh cũng sẽ bám lấy cô cả đời, trừ khi anh c.h.ế.t mới buông tha cho cô.
Giây phút này, anh thật sự rất muốn có được trọn vẹn tâm hồn và thể xác cô nhưng tình yêu mà anh dành cho cô luôn đồng hành cùng sự tôn trọng tuyệt đối nên anh đã cố kiềm nén ham muốn đang dâng lên mãnh liệt trong người, chỉ có thể bộc phát qua lực ôm ngày càng siết chặt này mà thôi.
- Sau này, có khúc mắc gì thì hãy nói với em nhé. Hãy chia sẻ cùng em. Em sẽ luôn lắng nghe anh. Đừng giữ trong lòng. – Cô thủ thỉ, cọ nhẹ đầu vào khuôn n.g.ự.c vạm vỡ của anh.
- Anh hứa. Có lẽ sẽ không còn khúc mắc nào nữa đâu. Anh xin lỗi.
Chợt nhớ lại yêu cầu của anh đêm hôm qua, Khương Lệ Na liền ngồi ngay ngắn lại và bảo anh nằm lên chân mình, nhẹ nhàng matxa đầu và nhổ tóc bạc cho anh. Giữa khung cảnh phủ một màu trắng sang trọng, hình ảnh đôi nam nữ càng trở nên tình tứ vô cùng.
Hà Chấn Kiệt mở to mắt nhìn gương mặt thanh tú của cô vợ chưa cưới ở cự ly gần. Anh cảm thấy nhìn bao nhiêu cũng không đủ. Cũng may Trịnh Hàn đã gọi cô đến bên anh, nếu không, sao anh có thể trải qua thời khắc thơ mộng thế này.
- Nhắm mắt lại đi, như vậy mới thư giãn được. – Cô dùng ngón tay vuốt nhẹ lên khóe mi anh, dịu dàng nói.
Khoảnh khắc anh vừa khép mắt, cô liền cúi xuống, đặt lên chóp mũi anh một nụ hôn. Thời gian như ngưng lại tại giây phút này, đối với cả anh và cả cô.
Cách thể hiện tình cảm nhẹ nhàng nhưng vô cùng ngọt ngào, sâu lắng này phản ánh chính tình yêu cô dành cho anh và tình yêu anh dành cho cô.