Phu Quân Công Lược Bạch Nguyệt Quang - Chương 14: Quốc Sư Này Làm Tất Cả Vì Nguyên Chủ?
Cập nhật lúc: 17/09/2025 03:48
Quốc Sư tiến về phía trước khác với suy đoán là nơi đây không có con quỷ nào, phải đi mất một lúc lâu mới thấy chúng xuất hiện ngồi giữa vùng đất trống.
Ba con quỷ dường như đang bàn luận hăng say mà không chủ ý bên này Quốc Sư đứng nghe ngóng.
Hai con quỷ có cơ thể không hoàn chỉnh hướng tới kẻ lành lặn nhất dò hỏi: “Ê tên chảy m.á.u hạ bộ, sao oán khí của ngươi nặng hơn bọn ta vậy?”
Con quỷ kia than thở đáp: “Ta là binh sĩ dưới trướng của Đường Phó Tướng vì giữa hắn và Đường Tình Ái có xích mích nên đã cử ta đi hại ả, ta vốn chỉ định giả vờ cưỡng bức nữ nhân ấy ai ngờ bị ả g.i.ế.c luôn! Trước đó còn đốt cháy thân dưới ta cơ.”
Cả quá trình hành hạ đó làm hắn thê thảm đến mức nảy sinh thù hận, về sau c.h.ế.t thành một quỷ quái oán niệm bao quanh thân bộ dạng đen hơn những tên kia.
Hai con quỷ nghe thế cảm thấy thương tiếc thay rồi chúng liên tục chửi Đường Tình Ái béo xấu lại ác độc, mắng người ta hăng say hoàn toàn chẳng kiêng kị gì.
Quốc Sư ở gần đấy nghe xong bất giác cau mày sắc mắt cũng âm u hơn, thoáng chốc chuyển ý định siêu độ thành diệt hồn.
Lúc ba con quỷ mải miết tâm sự thì Quốc Sư tiến nhanh đến, bàn tay cầm thanh gươm c.h.é.m qua từng nhát không để bọn chúng có cơ hội phản ứng.
Thứ vũ khí dài với lưỡi cắt sắc bén mang màu đỏ chói, mỗi lần thanh gươm quét ngang đều toát ra hàn khí khiến những con quỷ e dè.
Tất cả con quỷ nhận thức nguy hiểm rồi nhanh chóng né sang bên khác tuy nhiên một tên hét lên vì trúng chiêu bị cắt mất cánh tay.
Hắn tưởng có thể hồi phục nhưng vết thương đó chuyển thành màu đen và không có động tĩnh mọc cái mới.
“Chết tiệt! Ở đâu ra tên mặt hoa da phấn điên loạn thế hả!” Tên quỷ mất tay kia gào thét với Quốc Sư, hai tên khác tức thì đề phòng bày tư thế chiến đấu.
Quốc Sư chĩa gươm lên xong lạnh giọng nói: “Quẫy nhiễu người khác còn tuôn ra mấy câu thô tục, đám quỷ ma các ngươi không xứng đầu thai chuyển thế nữa nên hồn phi phách tán thôi.”
Vốn dĩ có hai cách để xử lý mấy tên này một là dùng gươm bồ đề đuổi chúng ra khỏi đây, thứ hai nhuốm m.á.u đỏ lên lưỡi gươm bồ đề mà tiêu diệt hết quỷ ma.
Như bình thường sẽ khoan dung giải thoát cho những tên đó song bây giờ ngỡ ngàng làm sao khi loại ma quỷ cũng hèn hạ sỉ nhục A Tình như thế, thứ đê tiện này c.h.ế.t cũng chẳng đủ đền tội nghiệt.
Quốc Sư vừa nghĩ vừa tức giận ra tay càng dứt khoát, cây gươm bồ đề c.h.é.m ngày một nhanh mỗi nhát đều trí mạng.
Ba con quỷ cùng nhau xông pha chiến đấu, thời gian trôi dần cuối cùng chúng bị cắt đứt hết tứ chi ngã quỵ xuống đất còn Quốc Sư giơ cao lưỡi gươm rồi hạ tay c.h.é.m đôi từng con quỷ.
Tiếng thét đầy đau đớn vọng khắp tứ phía và nhiều oán khí trong thân thể bọn chúng như được giải phóng bay tứ tung biến mất trên không trung.
Quốc Sư mỉm cười nhìn cảnh tượng ba con quỳ mang nét mặt chẳng cam tâm hồn phi phách tán.
Chờ lúc thu lại gươm bồ đề vào bên hông bỗng nơi trước mắt thay đổi thành chỗ khác từ vùng đất khô cằn chuyển sang núi cao có vực sâu thẳm.
Quốc Sư trông thấy Thái Tử ở vách núi bị A Tình uy hiếp, tiếng cả hai nói chuyện hòa vào cơn gió đang thổi mạnh khiến mơ hồ chẳng nghe được rõ ràng.
Chỉ có thể nhìn dáng vẻ họ rất căng thẳng vì A Tình nhiều lần tỏ ra tức tối ép Thái Tử phải lùi về đằng vực sâu.
Quốc Sư biết bản thân vẫn trong mộng nên cảnh trước mắt là tình huống xảy ra sau này, vì vậy bình thản đứng xem cho đến khi Thái Tử lật ngược tình thế đẩy A Tình xuống núi.
Khoảnh khắc ấy làm Quốc Sư ngỡ ngàng bàn tay cũng nắm chặt lại đúng lúc thanh gươm bên hông rung động, là cảnh báo thời gian rời khỏi mộng sắp qua.
Quốc Sư mím môi đành quay lưng bước đi, tuy nhiên trí óc đã có tính toán riêng.
Bình thường A Tình mơ thấy thì thời gian xảy ra nó gần mấy tháng lâu nhất vài năm đủ để đề phòng sẵn, dù thế nào thì cũng phải bảo vệ nàng khỏi những nguy hiểm.
Có lẽ năm xưa Thái Tử là trên hết từ mặt tình nghĩa và trọng trách song hiện tại chẳng như vậy, bởi A Tình sẽ trở thành lựa chọn độc nhất trong quãng đời còn lại của chàng.
…
Lan Hạ Ảnh thức giấc mở mắt rồi bật dậy nhìn xung quanh khung cảnh quen ít lạ nhiều, một hồi phát hiện Quốc Sư ngồi ở cạnh chiếc bàn tròn được bày vô số đồ vật.
Theo bản năng nàng bước xuống đi tới gần hỏi: “Ngài đang làm gì đấy?”
Quốc Sư chăm chú với đồ trên bàn nghe thế cong môi đáp: “Tìm ngày lành tháng tốt mà thành hôn.”
Lan Hạ Ánh ngạc nhiên sau thuận miệng bảo: “Là vị nào trong cung sắp thảnh gia lập thất phải không, chắc người kia rất tôn quý mới có thể khiến ngài tính toán cho.”
Chức vị Quốc Sư đặc thù và khá nhiều những công việc liên quan quốc gia đại sự chứ không hay tính toán chuyện nhỏ như ngày nào tháng nào tốt lành.
Nếu ai đó được xem vậy người ấy ắt phải có thân phận lắm!