Phu Quân Công Lược Bạch Nguyệt Quang - Chương 15: Quốc Sư Này Thật Sự Không Nhận Ra Sao!
Cập nhật lúc: 17/09/2025 03:48
Quốc Sư khẽ cười không phủ định mà nhẹ nhàng chỉ vào ghế cạnh mình rồi nói: “Qua đây ta dạy nàng viết hưu thư.”
Lan Hạ Ánh ngoan ngoãn ngồi xuống xong nhìn Quốc Sư mang giấy bút ra nàng làm theo chỉ dẫn của đối phương mà viết chữ, cho đến dòng cuối cùng mới ngừng lại hỏi: “Ngài xem thế này được chưa.”
Nhìn nét chữ quen thuộc hơi xiêu vẹo lại không được thẳng hàng trên giấy thì Quốc Sư cong môi, nét mặt rạng ngời nói: “Rất tốt, từ giờ tất cả đều do Dạ Vương Gia chẳng làm tốt nghĩa vụ của một phu quân.”
“Hắn nào có đối xử công bằng với vị thê tử này, nếu như người khác có lẽ sẽ xử tên binh lính xâm phạm ta nhưng hắn còn bảo vệ kẻ đó, phạt ta vì đã g.i.ế.c c.h.ế.t đối phương.” Lan Hạ Ánh vừa nói vừa cười mỉa mai nghĩ về khoảnh khắc Dạ Vương Gia hỏi tội và bị ca ca ruột của nguyên chủ hành hạ.
Một người buông lời vô tình một kẻ ra tay nhẫn tâm khiến nàng suýt c.h.ế.t vì cạn sức kiệt huyết, mỗi lần nghĩ đến việc bọn họ làm thì những vết thương trên thân lại đau nhức.
Quốc Sư nhìn đôi mắt Lan Hạ Ánh tràn ngập ý hận cũng tự hiểu có nhiều chuyện xảy ra làm lòng người ta phải sinh thù oán, nên thở dài rồi nắm tay nàng dịu dàng bảo: “Đợi Thái Tử đăng cơ ta sẽ bắt Dạ Vương Gia cùng mấy kẻ bắt nạt ấy cho A Tình giải quyết.”
Lan Hạ Ánh thay đổi sắc mặt híp mất cười đáp: “Thế A Tình cảm tạ Quốc Sư trước nha.”
Lời nói mang khách khí lại đùa giỡn đó kích thích đến tâm tình Quốc Sư cả ánh mắt đều chất chứa tia nghi ngờ, là rất nhanh che giấu bằng nét cười vui.
Đúng lúc có người đứng ngoài cửa bẩm báo: “Chủ nhân, Hoàng Thượng triệu kiến người lên triều.”
Quốc Sư nghe thấy thì chậm chạp buông tay Lan Hạ Ánh rồi dặn dò bảo ở đây đợi mình xong mới đi ra cửa, đợi bóng dáng đối phương khuất xa nàng lập tức thay đổi sắc mặt.
Đợi Thái Tử đăng cơ? Chắc bản thân đã c.h.ế.t từ trước.
Vì nàng mơ thấy bị tên ấy đẩy xuống núi, lần này không hề nghe thấy bất kì tiếng gì ngoài cảnh tượng mình giằng co cùng hắn ta một hồi động tay chân.
Giấc mộng như dự báo trước kết quả khi dính líu tới Thái Tử cảnh tỉnh nàng nên cẩn thận hơn.
Lan Hạ Ánh thở dài đôi tay vô thức mầy mò đống đồ của Quốc Sư ở mặt bàn trên đấy đặt vài cuốn sách cổ, nàng tự nhiên cảm thấy tò mò mà xem thử một trong số đó là tên Kiếp Sinh Nhân.
Nội dung ghi rất phức tạp nàng lại không biết về những thứ này, đọc hiểu sơ qua rằng Kiếp Sinh Nhân ám chỉ các kiếp số con người và sâu xa hơn là đầu thai sang kiếp sau hay dục hỏa trọng sinh.
Chung quy kiến thức bên trong sách giống huyễn hoặc tâm trí người khác nhưng đặt nó vào thế giới hiện tại thì chẳng có gì là không thể, đến việc xuyên không cùng mơ thấy tương lai còn xảy ra rồi.
…
Trời dần ngả màu tối Lan Hạ Ánh không chờ Quốc Sư ngược lại trở về trước để chuẩn bị cho tình huống ban đêm như đã hứa hẹn kia.
Lúc Quốc Sư hồi phủ rồi đi sang hậu viện thì Lan Hạ Ánh sớm ngồi đợi bày tư thế sẵn sàng tiếp đón mời gọi: “Qua đây cùng ăn tối.”
“Sao toàn là món mà ta thích, có phải nàng nấu không?” Quốc Sư ngồi xuống vừa hỏi vừa động đũa gắp nếm thử đồ ăn, dáng điệu từ từ cảm nhận mùi vị quen thuộc của năm xưa.
Rất lâu không được ăn đồ A Tình làm rốt cuộc vẫn giống như ban đầu cả khung cảnh hiện tại, cùng nhau thưởng thức bữa tối tự nhiên mở lời cho tình cảm hai người nồng ấm hơn bao giờ hết.
Suốt nhiều năm qua tâm trí luôn nhung nhớ từng khoảnh khắc họ gắn bó với nhau, tháng ngày gặp gỡ mỗi buổi hẹn vui vẻ ngồi cười cười nói nói, cuối cùng ngay lúc này cũng khiến cố nhân quay về tái hiện cảnh cũ.
Quốc Sư nghĩ trong lòng mà khóe miệng cong lên sau đó hé môi bảo: “Tay nghề A Tình rất tốt làm đồ ăn thơm ngon, ta nghĩ mình sẽ ăn hết tất cả chúng.”
“Ngài thích thì ta thường xuyên nấu hơn.” Lan Hạ Ánh bày tỏ sự nuông chiều, bữa ăn này nàng nghĩ ra đơn giản là vì ai chẳng muốn thưởng thức món do người mình thích làm.
Mặc dù không biết khẩu vị của Quốc Sư thế nào nhưng có thể đi hỏi rồi bắt tay vào việc, tuy nhiên nhận kết quả ngoài mong đợi khiến nàng khá ngạc nhiên kèm ngờ vực rằng phải chăng do người trước mắt giả vờ.
Có điều nét mặt đối phương rất chân thật đến động tác ăn cũng ngon lành…
Lan Hạ Ánh cất giấu sự nghi hoặc chuyên tâm dùng bữa, phần Quốc Sư kiếm chủ đề nói chuyện: “Trong mộng nàng có ba con quỷ bám víu số lượng thấp so với suy nghĩ của ta, vì A Tình sống nơi Biên Cương nhiều năm mà ở đó tồn tại vô vàn sinh linh c.h.ế.t chóc xen lẫn các oan hồn tử trận, thể lực nàng yếu ớt không thể nào tránh né hết được chúng.”
“Ta là người biết cố gắng nên những năm qua đã tiến bộ lên rồi nên ít bị đám quỷ nhập mộng.” Lan Hạ Ánh chậm chạp trả lời, dù vẻ mặt bình tĩnh song câu giải thích chẳng hề thuyết phục.