Sao Băng Qua Trời - Chương 212: Thoát Thân - 2
Cập nhật lúc: 09/09/2025 09:00
Vô phòng và khóa cửa cẩn thận xong, Hạo Nhiên lục vội bộ quần áo để đi tắm. Thế nhưng, khi nhìn dòng nước tuôn ra từ vòi sen, anh cảm giác hơi ớn lạnh mặc dù đó là nước nóng.
Cắn chặt răng, anh nhắm mắt lao vào gội đầu, kỳ cọ cơ thể đang bốc mùi của mình. So với việc bị rượt đuổi trong rừng, thời khắc mũi kim ấy đ.â.m xuyên lớp da càng khiến anh ám ảnh và sợ hãi hơn. Thầm nhủ tắm xong phải gọi Tử Hân liền vì anh nhớ giọng cô đến phát điên lên rồi.
Thẻ ngân hàng, ví tiền cùng chiếc điện thoại di động đã rơi tuốt luốt vào tay Lý Hạo Nam, anh cũng chẳng xài hai ba cái như người ta nên đành lấy máy bàn khách sạn gọi vợ mình.
Sau hồi lâu chẳng liên lạc được, anh nóng ruột nhấn số Kelvin, đồng thời, cũng nhớ ra vụ ba mình mượn tiền ông anh họ, số tiền ấy tuyệt đối không thể để Kelvin giao cho ông ấy được.
- Kelvin nghe đây. – Tiếng đàn ông trầm nhẹ cất vang ngay khi bắt máy.
- Anh, là em, Hạo Nhiên.
- Ôi trời, Hạo Nhiên, cái thằng c.h.ế.t bầm nhà em, em muốn anh tức mà giãy c.h.ế.t ra đây đúng không?
Chẳng để Hạo Nhiên kịp thanh minh nỗi oan thấu trời, Kelvin cao giọng chửi một thôi một hồi, mác lịch sự, nhã nhặn tạm thời cởi bỏ hết, lộ nguyên hình là một ông anh có uy đúng nghĩa.
- Gọi điện lúc được lúc không, chập chờn như bóng điện đứt dây tóc. Rồi giờ di động đâu mà lấy số lạ gọi anh thế? – Kelvin dần dịu giọng lại.
- Anh ơi, chuyện dài lắm, em sẽ nói anh chi tiết sau. Anh à, anh đừng bảo người mang tiền giao cho ba em nữa, ông ấy bị điên rồi. Mà anh về chưa? Sao em gọi vợ em không được vậy?
- Em còn hỏi hả? Tử Hân bỏ nhà đi mất dạng từ hôm qua, anh kiếm nát cả cái thành phố chẳng thấy, gọi em thì không được, anh đang khùng đây. Anh còn tưởng em dâu về đoàn tụ cùng em.
Kelvin vừa dứt câu thì Hạo Nhiên vội vàng dập máy khiến anh hụt hẫng mắng thêm một trận nữa, cái cảm giác chưa hiểu ngô khoai gì khiến anh khó chịu vô cùng, lo lắng tột độ. Nếu vậy, hẳn là Tử Hân xảy ra chuyện chẳng lành rồi.
- Ôi, tôi điên loạn với hai đứa này mất thôi.
Nối tiếp tiếng hét lớn, Kelvin lập tức tìm đến số tên trợ lý bên nước X, bảo hắn thôi đừng vác tiền tới cho Lý Hạo Nam nữa.
Bản thân anh cho ông ta mượn cũng là vì nghĩ mọi thứ thuộc Nam Thành sẽ là của Hạo Nhiên. Nay thằng em đã nói thế thì anh nghe nó thôi, đâu cần lý do gì nhiều hơn.
Bên này nước X, Hạo Nhiên lật đật thay vội bộ đồ, lấy tiền nhét trong vali bỏ vào túi, xuống đón taxi tới công ty Hưng Thuận để kiếm vợ vì theo anh suy đoán, Thiên Thuận chắc chắn biết cô đang ở đâu bởi mối quan hệ khó lòng chấm dứt giữa hai người.
Anh cũng đã gọi hỏi dò Tô Mộc Linh nhưng cô bác sĩ bảo rằng qua nay chẳng liên lạc được với Tử Hân.
Anh có hay đâu lúc này cô vợ yêu quý đang lục đục mở khóa nhà tình địch mà chui vào. Tử Hân vì lo bị Kelvin lẫn Hạo Nhiên gọi mà cúp máy luôn ngay khi ra sân bay.
Vừa đáp xuống nước X, cô vội mua sim mới thay và thuê khách sạn nghỉ ngơi cho bình tâm rồi gấp rút tới nhà Thiên Thuận chờ anh chứ chẳng dám gọi hay ghé công ty vì lo nhỡ đâu anh đang ngồi cùng Lý Hạo Nam.
Tuy trong tình thế chẳng mấy vui vẻ nhưng tính trẻ con trong Tử Hân khi đối diện với những gì liên quan đến Thiên Thuận vẫn hãy còn nên cô khóa cửa nẻo lại bình thường, định bụng chốc nữa nhảy ra hù cho anh bất ngờ chơi.
Đưa mắt nhìn khắp căn nhà được thiết kế khá đơn giản cùng ấm cúng, cô thoáng chạnh lòng. Đây là ước mơ của anh và từng là ước mơ của cô, thế nhưng, điều đó giờ đây đã quá xa vời.
Đảo một vòng xung quanh và đi từ dưới lên trên xong, Tử Hân quay trở xuống, chui ra sau bức rèm lớn ngồi co cụm đợi. Trưa nay, cũng chưa hẳn anh sẽ ghé nhà, có khi là phải chờ tận chiều.
Không gian vắng lặng, buồn lo vây kín cùng mệt mỏi vì chập chờn cả ngày hôm qua nên cô cứ thế mà thiếp đi lúc nào không hay. Trong cơn mơ đau thương, cô thấy toàn thân mình và Thiên Thuận đầy những máu. Giọt nước mắt bất giác tràn qua làn mi khép kín, rơi ướt đôi tay gầy.
Khi tiếng ổ khóa lạch cạch mở thì Tử Hân mới mơ màng tỉnh giấc. Nhác thấy đôi chân trần bước qua bậc cửa, cô mừng rỡ toan nhào ra thì bỗng dưng chứng kiến kẻ đi liền sau lưng anh là vị chủ tịch ác ma Lý Hạo Nam.
Đôi bàn tay cô run run đưa lên bịt chặt lấy miệng theo phản xạ. Hơi thở dường như bị chặn ngang khiến tim mệt muốn ngất xỉu. Cũng may, cô chưa kịp xuất hiện, chứ không thì chẳng biết làm sao nữa.
- Chẳng phải nói ở bên ấy chơi cả tuần sao? Có chuyện gì mà đột ngột quay về vậy? – Lý Hạo Nam ung dung ngồi xuống ghế sô pha, cất giọng hỏi.
Tử Hân cắn chặt môi bởi nghe tiếng chiếc cặp táp trên tay Thiên Thuận theo lực ném của anh mà va thẳng vào vách tường gần góc cửa cô ngồi trốn.
Tim cô bắt đầu nhảy múa, đánh trống liên thanh.
Anh lại dám dằn mâm xán chén trước mặt Lý Hạo Nam sao. Có khi nào anh sẽ đem chuyện cô bị truy sát chất vấn ông rồi sống mái cùng ông hôm nay luôn chăng.