Sao Băng Qua Trời - Chương 239: Mẫu Tử Phân Ly - 1
Cập nhật lúc: 09/09/2025 09:03
Kể từ sau cái đêm say xỉn ấy, Hạo Nhiên thôi không dám uống thêm một giọt rượu nào. Cả anh lẫn Tử Hân đều tập trung luyện tập để chuẩn bị cho ngày thanh toán nợ nần với Du Thiên Thành.
Kelvin đã cho họ mượn cả căn phòng lớn tại trung tâm thể dục thể thao của anh và mười tay vệ sĩ cao to, giỏi võ để làm đối thủ thử nghiệm.
- Tử Hân của anh, em có tự tin rằng chúng ta sẽ g.i.ế.c được ông ấy không? – Hạo Nhiên nhìn sang vợ, mỉm cười hỏi sau khi cả hai đã hạ đo ván hết mười người.
- Đồng vợ đồng chồng, tát cạn biển đông, em tin. – Cô khẳng định chắc nịch.
Anh nắm chặt lấy bàn tay thon và dẫn cô ra ngoài. Khoảng thời gian qua, bên phía Wine Life đã tiến hành ký vài hợp đồng nhỏ nhỏ cùng Hưng Thuận để câu dẫn niềm tin của Du Thiên Thành.
Michael cũng nói phong phanh với ông ta về việc chủ tịch tập đoàn Wine Life muốn đích thân giáp mặt trò chuyện một lần để xem có nên quyết định ưu ái Hưng Thuận như Nam Thành ngày xưa chăng và hiển nhiên ông ta rất mong chờ tiếp đón vị lãnh đạo mà chẳng phải ai cũng có thể gặp được này.
Lúc đứng chờ Hạo Nhiên lấy xe, Tử Hân tranh thủ chạy sang tiệm thuốc tây mua ít viên kẹo ngậm và que thử thai do kỳ kinh nguyệt của cô đã trễ gần một tuần.
Đêm ấy, Hạo Nhiên vừa về đã đòi hỏi mà không mang bao và cô cũng ỷ y nên chẳng uống thuốc vì đâu có trữ sẵn trong nhà. Anh sợ cô dùng thuốc ảnh hưởng thân thể nên đã bảo để mình anh dùng biện pháp an toàn thôi.
- Em bị ốm à? – Hạo Nhiên lo lắng hỏi khi thấy cô te te băng sang đường về lại trong xe.
- Đâu có, em mua mấy viên kẹo ngậm thôi.
Tử Hân vừa nói vừa bóc một viên và đưa lên, Hạo Nhiên theo phản xạ há miệng đớp lấy. Cô cũng cho viên khác vào ngậm, cái má bỗng chốc phồng lên trông thật đáng yêu làm anh kiềm lòng không nổi, rướn người qua hôn nhẹ rồi nhấn ga, vọt đến nhà hàng dùng bữa tối xong mới trở về tổ ấm.
Tranh thủ lúc tắm, Tử Hân lén dùng que thử xem sao luôn. Tim cô đập liên thanh vì hồi hộp xen lẫn lo lắng.
Và khi hai vạch thẫm màu hiện rõ đập vào mắt, cô như c.h.ế.t lặng, có nỗi sợ hòa nỗi vui mừng tạo thành cảm xúc hỗn độn, mầm sống vừa tượng hình trong bụng cô đây là kết tinh của mối tình giữa cô và anh, thế nhưng vì sao lại là lúc này cơ chứ.
Qua hết mấy ngày, nỗi lo trong cô càng lúc càng nhiều và bản năng làm mẹ cũng trỗi dậy, vượt qua nỗi hận thù mà thôi thúc cô tìm mọi cách để bảo vệ đứa con bé nhỏ.
Cô sợ bản thân đang mang thai sẽ khó lòng toàn tâm sát cánh cùng anh trả thù Du Thiên Thành, cũng sợ điều đó sẽ ảnh hưởng tới đứa bé. Cô sợ nếu lỡ anh biết mình có thai, anh sẽ đi một mình và nếu gặp bất trắc gì, con cô sẽ mất cha, cô càng không muốn anh chết.
Vốn Tử Hân đã nuôi nấng ý định trả thù xong sẽ lặng lẽ rời xa Hạo Nhiên bởi hiểu rõ lấn cấn về Thiên Thuận trong anh khó mà xóa bỏ, trong khi cô cũng chẳng có cách nào liên lạc với dì Lưu để lấy tờ giấy chẩn đoán năm xưa làm bằng chứng bản thân trong sạch.
Kèm theo đó là mặc cảm tội lỗi vì ba mình đã phản bội ba anh trước dù rằng Lý Hạo Nam là người sai đầu tiên. Thế mà cuộc đời lại lần nữa trêu đùa, để cô mang thai giọt m.á.u của anh.
Trông thấy cô vợ bước ra với mái tóc đẫm nước, Hạo Nhiên nhanh chóng lấy máy sấy tóc cho cô. Vẫn biết mùi hương thoang thoảng, dịu êm này là của dầu gội đầu, thế nhưng so với ngửi trong chai thì anh thích hít hà trên tóc cô hơn.
Khi cảm nhận được những nụ hôn dồn dập của anh trượt dài từ trên tóc xuống cổ mình, cô vội vàng nghiêng đầu.
- Hạo Nhiên, hôm nay em hơi mệt.
- À. Anh xin lỗi. Thôi, mình đi ngủ nhé.
Vừa nói, Hạo Nhiên vừa đứng lên. Đợi Tử Hân yên chỗ mới đưa tay tắt điện và nằm bên cạnh. Cô vùi đầu vào lòng anh, thủ thỉ.
- Anh, hay là…hay là chúng ta buông bỏ hận thù, cùng nhau quên hết quá khứ và cứ sống như bây giờ được không anh?
- Tử Hân, anh biết em lo lắng nhưng em hãy yên tâm, anh tin mình sẽ bảo vệ cả hai chu toàn. Em à, hãy hiểu cho anh, đêm nào, anh cũng mơ thấy họ kêu gào oan ức. – Anh hôn nhẹ trán cô, thì thầm.
- Vâng, em tin anh.
Kết quả này, cô đã rõ trước nhưng vẫn cố tình thử nhằm tìm kiếm chút hy vọng mong manh. Cô không biết làm sao mới ổn nữa. Bây giờ nói ra, càng khiến anh thêm sầu lo, phiền muộn.
Những lúc thế này, cô lại muốn có Tô Mộc Linh bên cạnh biết bao. Thầm nghĩ ngày mai sẽ rủ cô ấy đi dạo phố cho khuây khỏa, đôi khi sẽ tìm ra hướng giải quyết tốt.
Chuyện báo thù kia, cô vẫn chưa hé răng với cô bạn và Kelvin vì lời hứa với hai vợ chồng cô nên cũng giữ bí mật, thành thử Tô Mộc Linh nào có hay.
Thao thức một đêm dài, cuối cùng, Tử Hân cũng chờ được ban mai ló dạng. Như thường lệ, cô dậy làm bữa sáng cho cả hai rồi quanh lên kêu Hạo Nhiên. Mọi khi anh sẽ dậy theo cô nhưng vì cuối tuần nên anh nằm nướng thêm chút xíu.
- Anh, hôm nay em đi dạo cùng Mộc Linh nhé, anh ở nhà một mình có buồn không? – Cô tinh nghịch nheo mắt nhìn anh.
- Em cứ đi thoải mái, anh sẽ sang chỗ anh Kelvin bàn bạc lại kế hoạch cho chỉn chu. – Hạo Nhiên mỉm cười, khẽ nói.