Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Chương 157: Linh Hồn Không-sống

Cập nhật lúc: 04/09/2025 21:53

Magicar thâm nhập vào cả những chủ đề tám chuyện hàng ngày của học sinh Hogwarts. Ive cùng Amy bắt đầu phân phát huy hiệu MCPA hình một chiếc xe bay cho những người ủng hộ. Khi cài cái huy hiệu lên áo chùng, cứ 2 tiếng chiếc xe sẽ đổi màu một lần. Dù MCPA được các học sinh Hogwarts lập ra nhưng nhanh chóng chuyển giao cho những phù thủy trưởng thành phụ trách, đám phù thủy nhí chỉ hỗ trợ vận động tuyên truyền trong khuôn viên nhà trường mà thôi.

Hai cô bé gốc Muggle xem đó như một thành quả đáng tự hào của mình, còn tự hào hơn cả điểm thi cuối kỳ vượt mục tiêu đề ra nữa, hễ có thời gian rảnh là châu đầu vào thư viện tra cứu tài liệu tham khảo. Chúng còn phụ trách mạng lưới liên lạc với phụ huynh học sinh, khi chú Chong nhận thấy tầm quan trọng của những mối quan hệ học đường sau khi đã khám phá ra bối cảnh gia đình của thằng nhóc Theo.

Lại còn thông qua câu lạc bộ luật mà kết nối được với người cô luật sư Cynthia Rogers của Nol. Vì vậy nhóm MCPA học đường chú trọng ngoại giao kết nối học sinh, chuẩn bị đến thời điểm có thể thông quan mạng lưới quan hệ mà hỗ trợ cho cuộc cách mạng magicar này.

Đến ngày thăm làng Hogsmeade cuối tháng 3, Giselle viết thư từ chối cuộc hẹn với chú Chong để chú có thời gian trao đổi với nhóm Ive. Chú Chong biết cô không ủng hộ thương mại hóa magicar nhưng có thái độ bao dung hơn nhiều. Chú không cho rằng cô đang đứng trên lập trường của phù thủy thuần huyết, mà chỉ cho đó là những quan điểm khác biệt giữa người với người mà thôi. Có lẽ đó là sự thông tuệ sâu sắc của một người đã trải qua biết bao gian khổ đời người.

Matt Nol dường như cũng có hẹn với anh chàng Tia Dale. Kể từ sau lần ở phòng sinh hoạt chung đó, Nol đã không cho Giselle tham gia vào phi vụ bắt rắn của tụi nó nữa, bàn luận hẹn gặp Tia Dale cũng chỉ hai cậu nhóc đi. À dĩ nhiên là Matt dùng áo tàng hình để lẻn ra hay sao đó chứ hình phạt cấm túc vẫn chưa chấm dứt mà.

Thế là chỉ còn mỗi Giselle ở lại phòng ngủ, con mèo Nimbus đã chạy xuống phòng sinh hoạt chung nằm ưỡn ra để nhóc Theo vuốt ve chải chuốt. Giselle thật chẳng hiểu sao con mèo cứ giành giường ngủ của mình mãi, trong khi thằng nhóc mới là con sen của nó.

Nhưng thế lại đúng dịp, cô cầm đũa phép gõ vào cái ấm trà hoa sen bé tí chỉ để chưng trên bàn từ đầu năm học đến giờ:

“Amon! Amon!”

Ấm trà rung lắc rồi từ cái vòi bay ra một cuộn khí xám bạc, dần dần tụ lại thành hình dạng một pháp sư trung niên mặc quần áo Ả Rập kỳ lạ.

“Người hầu tận tụy Amon xin chào cô chủ nhỏ! Amon thật lấy làm vinh hạnh khi được phục vụ cô chủ, một phù thủy tài ba tương lai sáng lạn không gì sánh kịp...”

“Dừng dừng! Ông mà nói nhảm nữa là chui vào lại ấm trà đi à nhen!”

“Ấy cô chủ! Gần cả năm trời rồi Amon mới được diện kiến cô chủ xinh xắn tài phép đầy mình, mỗi lần thấy cô là Amon lại càng thấy thân thiết hơn... Xin cô...”

“Langlock!”

Nhìn con ma bụm lấy cổ họng lắc đầu đau đớn, Giselle không khỏi nghĩ chắc vài lần gọi Amon ra nữa là mình có thể thành thạo niệm không lời không đũa phép lời nguyền kẹt lưỡi luôn quá.

“Cháu đang mệt lắm không nghe ông nói nhảm nổi đâu. Giờ một là cháu hỏi ông trả lời ngắn gọn xúc tích, hai là cháu đem ông bỏ vào cửa hàng rùng rợn để ông thỏa thích tám nhảm suốt ngày với con ma quậy phá Jack The Joker.”

Làn sương bạc gật đầu lia lịa.

“Finite!”

“Vâng vâng thưa cô chủ. Cô chủ hỏi gì Amon biết sẽ trả lời ngay không chút dấu diếm.”

“Ông coi cái chuông đó xem có nhận biết nó cái gì không.” Cô chỉ vào cái chuông màu đồng xanh đang đặt cạnh ấm trà.

“Ôi vậy là cô hỏi đúng người rồi...” lại ngó thấy vẻ mặt mất kiên nhẫn của Giselle Amon đổi giọng ngay: “À à... Kể từ khi cô đặt cái chuông cạnh ấm trà là Amon đã âm thầm tra xét nó giúp cô rồi. Bùa ếm lên cái chuông này kinh khủng đến độ Amon ở trong ấm trà cũng cảm nhận được nữa...”

“Khoan khoan dừng lại.” Giselle nhíu mày: “Cháu cũng cảm nhận được nhiều bùa ếm trên cái chuông nhưng mà đâu đến nỗi kinh khủng như ông nói?”

Con ma ra vẻ huyền bí: “Đó là vì những phép bùa này đều có liên quan đến linh hồn và các dạng thức không-sống, nên người sống bình thường như cô ít nhạy cảm với nó hơn.”

Thật kỳ lạ khi nghe người khác gọi mình là “người sống bình thường”.

“Rồi ông nói tiếp đi.”

“Cô thấy đó, số lượng bùa phép về linh hồn như vậy ếm lên cái chuông thì chỉ có mục đích là dùng để đối phó với linh hồn mà thôi. Amon không biết cái chuông này có tác dụng gì nhưng mong cô nghe lời khuyên của kẻ bề tôi này, đừng bao giờ rung chuông lên.”

“Cháu cũng không định rung nó đâu. Cháu chỉ muốn biết nó có tác dụng gì thôi.”

“Xin cô thứ lỗi cho sự vô năng của Amon. Amon chỉ có thể quan sát được rất nhiều bùa chú linh hồn và ma thuật bảo vệ được ếm lên nó, nhưng đó đều là các phép thuật quyền năng cổ xưa đã thất truyền, đến thời mà Amon sinh sống thì các pháp sư linh hồn đã không dùng những bùa phép này nữa rồi. Nên Amon thật sự không rõ chính xác cái chuông để làm gì.”

“Thôi được rồi. Vậy ông nói các dạng linh hồn không-sống là như thế nào?”

Linh hồn, lại một nhánh kiến thức phép thuật bí ẩn mà chẳng có mấy sách ở thư viện Hogwarts đề cập đến. Mà dường như cộng đồng phù thủy cũng không có ai nghiên cứu đủ sâu ở môn học vấn cao thâm này. Cuốn sách viết về linh hồn nhiều nhất mà Giselle đọc được chính là giải ảo về hồn ma và yêu ma quậy phá, chứ chẳng đề cập gì đến linh hồn của phù thủy cả.

“Thưa cô chủ, linh hồn không-sống là những tồn tại không có thân thể người như nhân loại bình thường hoặc các giống loài khác. Việc phân loại linh hồn không-sống gặp rất nhiều khó khăn vì ở mỗi quốc gia lại có một tên gọi khác nhau và đặc điểm nhân diện linh hồn khác nhau, nên việc tổng hợp là vô cùng khó khăn. Nhưng có thể kể đến một số loài như các dạng hồn ma, yêu ma quậy phá, giám ngục, Lethifold, các mảnh vỡ linh hồn như Amon chẳng hạn. Nó đối lập với một nhóm khác được gọi là sinh vật không-sống như Âm binh, xương cốt quỷ ếm, chỉ có thân thể mà không có linh hồn.”

Trong khi con ma bay vòng vòng ngó nghiêng phòng ngủ nữ sinh, Giselle hí hoáy viết vào giấy da ghi chú của mình. Được một lúc thì cô dừng bút, cầm cái chuông lên soi xét. Thật ra cũng chẳng có gì để mà phải xem xét kỹ lưỡng, cái chuông như làm bằng đồng thau, trải qua thời gian hao mòn mà gỉ sét thành màu đồng xanh. Không hề có hoa văn hay hoạt tiết điêu khắc hay bất kỳ dấu hiệu nào để cho người ta biết cái chuông này có gì đặc biệt.

“Thưa cô chủ, Amon tuy không biết chính xác cái chuông này để làm gì, nhưng Amon biết cái chuông này do ai làm ra thưa cô!”

Vậy sao ông không nói sớm.

“Nó là sản phẩm của yêu tinh thưa cô! Hơn nữa không phải yêu tinh thông thường, mà là do Vua Yêu tinh chính tay đúc ra!”

Vua Yêu tinh, đó là một chức vụ đã tiêu biến trong dòng chảy thời gian rồi. Ở thời trung cổ và cận đại, trong giai đoạn yêu tinh vẫn còn là giống loài cực kỳ hiếu chiến, thường xuyên gây chiến với các giống loài phép thuật khác, thì người lãnh đạo của họ được xưng tụng là Vua. Nhưng không phải được chọn ra từ kẻ mạnh nhất hay kẻ có trí tuệ xuất chúng nhất, mà là kẻ có kỹ thuật nghề rèn tốt nhất. Khi đó yêu tinh nổi tiếng là giống loài rèn đúc vũ khí, con yêu tinh giỏi nghề nhất được xem là Vua Yêu tinh.

Đến thời nay Muggle làm chủ thế giới, phù thủy phải lui về sống ẩn dật, yêu tinh cũng đâu còn đủ nhiều để có thể gây chiến khắp nơi. Giống loài chia rẽ, tản mạn, lại làm nhiều nghề khác nữa chứ không chỉ là rèn đúc không thôi, nên Vua Yêu tinh dần tiêu biến.

Nói cái chuông là yêu tinh làm ra thì Giselle tin, nhưng tại sao biết là Vua Yêu tinh chứ? Đâu có dấu vết nào đâu.

“Sao ông biết là Vua Yêu tinh làm?”

“Bùa phép chỉ có thể mạnh ngang vật liệu được nó ếm thôi thưa cô chủ. Với mức độ bùa phép kinh khủng thế này thì phải có một vật liệu có sức mạnh tương đương, mà thế thì chỉ có Vua Yêu tinh mới có thể làm ra vật liệu xứng tầm đó mà thôi.”

Wait, bùa phép chỉ có thể mạnh ngang vật liệu được nó ếm lên. Chẳng khác nào định luật về mối tương quan giữa vật chất và ý thức. 

Chẳng phải Muggle thường hay nói cơ thể khỏe mạnh mới có tinh thần khỏe mạnh hay sao. Cơ thể là vật liệu, tinh thần hay tâm linh là bùa phép.

Hay nói về đũa phép, chỉ có một số ít cây thân gỗ mới có thể cho gỗ đủ tiêu chuẩn làm đũa phép, chứ không phải cây nào cũng có thể b.ắ.n ra phép thuật được.

Nguyên lý tương tự với loại gỗ dùng làm chổi bay, hay vải dùng làm thảm bay. Đến cả magicar vốn chỉ là phù thủy phù phép thêm từ một chiếc oto Muggle, nhưng cũng vì vậy mà nó chỉ có thể thừa nhận số lượng bùa phép giới hạn mà thôi.

“Vậy ông biết cách đối phó với mấy dạng linh hồn không-sống đó không?”

Amon lượn lờ vòng quanh mấy cái cột giường của Linda: “Đối phó với linh hồn chỉ có thể dùng phép thuật liên quan đến linh hồn, mà cũng có nghĩa là liên quan đến tinh thần. Phù thủy hiện đại có một phép linh hồn vô cùng mạnh mẽ, đó là bùa thần hộ mệnh đó thưa cô. Thần hộ mệnh sinh ra từ ký ức vui vẻ hạnh phúc, hay nói đúng hơn bùa phép sinh ra từ tinh thần mạnh mẽ mới đủ sức chống lại các dạng linh hồn sai trái.”

Cũng như Giselle dự đoán. Cô biết bùa hộ mệnh dùng để đối phó với giám ngục và Lethifold, mà nếu hai loài này xếp chung vào linh hồn không-sống nghĩa là cùng chủng loại cũng có thể dùng bùa hộ mệnh đối phó.

“Vậy còn sinh vật không-sống như Âm binh mà ông nói thì sao?”

Con ma đã chuyển sang chơi đùa với nệm giường của Amy: “Dùng lửa thưa cô. Các dạng bùa phép hệ lửa vốn là vũ khí đối phó sinh vật hắc ám từ xưa đến nay. Lửa, ánh sáng và sấm sét hay tựu chung lại là hệ phép dương khí tự nhiên sẽ có thể xua đuổi các vật thể tà ác như vậy. Nhưng dĩ nhiên còn cần xét đến cấp độ sức mạnh nữa. Nói đơn giản thì lửa bình thường như Incendio chỉ đủ để chống lại Âm binh cấp thấp nhất mà thôi, với các loài cấp cao có khi phải dùng đến lửa ếm nguyền nữa kia.”

Trong chốc lát Giselle bỗng ước mình hóa thân thành nhóc Nol nhóc Fitz, có thể phủ định rằng âm binh hay giám ngục đều đã cách rất xa thế giới phù thủy rồi, cô sẽ chẳng bao giờ giáp mặt chúng đâu. Thế là cô lại có thể ăn ngon ngủ kỹ, chỉ lo ngày mai phải nộp bài luận dài 5 inch giấy da cho Bà Mèo mà thôi.

“Vậy ông có thể dạy cháu bùa gọi thần hộ mệnh không ông Amon?”

Con ma tà tà bay đến, lắc đầu: “Amon không gọi được thần hộ mệnh thưa cô. Kể cả lúc còn sống Amon cũng không thể gọi thần hộ mệnh rồi.”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.