Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Chương 199: Chiết Tâm Sư Bẩm Sinh

Cập nhật lúc: 13/09/2025 05:39

Trà qua ba tuần Giselle mới tò mò hỏi người thanh niên ngồi đối diện: “Ryu-chan, lúc nãy mới bước vào quán là anh định dùng Chiết tâm với em đó hở?”

Chỉ có mấy bùa phép liên quan đến tâm trí mới làm con rắn Veles trong đầu cô thức giấc được. Nhưng Chiết tâm này thật kỳ lạ, nó xuất hiện đột ngột chẳng có dấu hiệu gì, lại càng không phải trong trường hợp khi cô và anh đang đối mắt nhau. Và hơn hết, với một người khiếm thị như Ryu-chan, Giselle không nghĩ anh có thể mắt-đối-mắt dùng phép Chiết tâm như phù thủy bình thường được.

Ryu-chan đặt tách trà sứ xuống bàn, hơi ngại ngùng đáp: “Để em ấn tượng xấu rồi. Anh là Chiết tâm sư bẩm sinh, lúc nào cũng bị động xâm nhập vào đầu óc người xung quanh cả, đôi khi anh không kiểm soát được.”

Giselle chẳng ngờ lại nhận được đáp án này. Chiết tâm sư bẩm sinh (*) là người có năng khiếu trời phú về Chiết tâm Bí thuật, trong khi những phù thủy khác phải khổ công luyện tập trong nhiều năm liền mới thành thạo, hoặc như Giselle vì bị khuyết thiếu nên cũng “bẩm sinh” không thể luyện. Đó là một trong những năng lực bẩm sinh thuộc hàng hiếm có khó tìm trong giới phù thủy, cùng với Metamorphmagus (**), Tiên tri và khả năng quyến rũ của Veela. Nhưng kể từ sau khi biết được các ngọn lửa ma lực bản nguyên có thể tự sinh ra năng lực đặc biệt, Giselle cho rằng hầu hết các khả năng này đều có liên quan đến ma lực bản nguyên.

Ma lực bản nguyên không thể di truyền, nhưng như gã Shaikh nói, người mẹ có ma lực bản nguyên tự-sinh thì nhiều khả năng người con cũng có thể kích hoạt được. Như vậy trên lý luận, có thể xem khả năng đó đính kèm cùng với ma lực bản nguyên, di truyền qua nhiều thế hệ.

Nhưng cũng như bà dì của Fitz nói, các khuyết tật bẩm sinh ở phù thủy đều là do nguyền rủa trong chính dòng máu. Nghĩa là Ryu-chan vừa thừa hưởng khả năng Chiết tâm từ ma lực bản nguyên và cả lời nguyền m.á.u từ cha (cô biết mẹ anh là Muggle).

Cũng chẳng để cô phân tích thêm, anh giải thích luôn: 

“Ông cố tổ của anh sinh ra với khả năng Chiết tâm thuật bẩm sinh, đã từng phục vụ dưới trướng Mạc phủ Tokugawa. Ông có hai trai một gái đều là phù thủy, nhưng chỉ người con gái bị mù mới thừa hưởng năng khiếu về Chiết tâm. Giới phù thủy Nhật thời đó đều xem những khuyết tật như vậy là nguyền rủa...” Nói tới đây nụ cười của Ryu-chan ảm đạm đi rất nhiều, giọng anh cũng buồn bã hơn: “Mà nói gì thời xưa đó, thời giờ vẫn thế thôi. Ông cố tổ thấy vậy nên tìm cho bà một người chồng Muggle hiền lành, dù chỉ là tầng lớp nông dân bình thường như ông ấy chăm sóc yêu thương bà cố trọn đời. Sau đời bà cố, con cháu có người là phù thủy có người chỉ là người bình thường, nhưng cũng có người sinh ra đã bị mù cùng với Chiết tâm.”

Câu chuyện xa xôi huyền ảo làm bức tranh ông Irish Irwin cũng cố dỏng tai lắng nghe. Đôi mắt không có tiêu cự của Ryu-chan thế mà như đang nhìn thẳng vào Giselle: “Theo nghiên cứu nhiều đời của dòng họ Goda, kết hôn với Muggle sẽ làm giảm thiểu tỷ lệ di truyền này. Nên cha anh mới chọn kết hôn với mẹ anh, mong anh chào đời bình yên khỏe mạnh. Nhưng tiếc thay ông trời không chiều lòng người.”

“Vậy anh...” Giselle nuốt nước bọt, cố nói giọng bình thản nhất có thể để đối diện không cảm thấy là cô đang thương hại anh, “...dùng Chiết tâm thay nhãn cầu ư?”

“Đúng vậy,” anh mỉm cười, đôi mắt không linh hoạt nhưng toàn bộ gương mặt vẫn có thể biểu hiện ra vẻ bình thản dễ chịu. “Bà cố bảo đây là cách ông trời dạy cho loài người một bài học, trừng phạt vì sai lầm của họ nhưng không bao giờ tiệt đường sống của ai.”

Giselle bỗng hiểu sao Ryu-chan lại chọn tham gia chương trình kết bạn Mệnh vận muôn phương của một tờ báo ở tận trời Tây. Có lẽ trong suốt quãng thời gian niên thiếu, anh chẳng có mấy người để bầu bạn. Năng lực Chiết tâm bẩm sinh với phù thủy hiểu biết thì còn bao dung, chứ với đám trẻ nhỏ chúng có thể xem đó là dấu hiệu bệnh tật ghê rợn. Và rồi, cũng chẳng vui vẻ gì khi anh nghe được trong đầu ai đó đang thầm cười nhạo khiếm khuyết của mình.

Thế mới thấy Ryu-chan đã phải trải qua những gì để trưởng thành thành người thanh niên hòa nhã như gió xuân ấm áp này. Có lẽ vì vậy anh mới thích đi rừng, làm bạn với cỏ cây sông núi và các loài động vật.

“Nhưng em làm anh bất ngờ lắm đấy, em không biết Bế quan nhưng lại có thể đối kháng.”

Nào đâu chỉ đối kháng, con rắn Veles đã cắn vào tâm thức của Ryu-chan đấy chứ. Nhưng anh biết ý không hỏi sâu thêm về bí mật của cô.

“Với giới phù thủy phương Tây,” cô lựa lời, “các bí thuật tâm trí như Chiết tâm đều cần tiếp xúc bằng ánh mắt.”

Chàng trai châu Á nghe ra nghi hoặc của cô gái, vẻ tự tin hiện lên trên gương mặt: “Về điều này anh có thể khẳng định học vấn của phù thủy phương Tây vẫn còn hạn hẹp quá.”

Giselle không chắc học vấn Đông-Tây bên nào cao thâm hơn, nhưng cô không thể phản bác rằng kiến thức của phù thủy đúng là còn nhiều hạn chế. Như ma lực bản nguyên rõ ràng không ít người sở hữu, nhưng dường như không có tý dấu vết nào được ghi lại trong lịch sử. Rồi cả các phép thuật phi chính thống, các loại tà thuật đều biến mất khỏi dòng chảy thời gian. Đến cả học vấn về linh hồn cũng chẳng có kiến giải, dù phù thủy từ lâu đã tin rằng trong thân thể con người có linh hồn trú ngụ.

“Em học Giả kim thuật chưa nhỉ?”

Giselle bất ngờ: “Chưa ạ. Phải năm sau, chương trình N.E.W.T tụi em mới được chọn môn này. Sao vậy ạ?”

“Giả kim thuật cho rằng luôn có ba lực lượng cơ bản cấu thành nên vũ trụ, hay còn gọi là Tria Prima. Theo khái niệm đó thì một cá thể nhân loại cũng gồm ba phần:

Muối tượng trưng cho cơ thể. Lưu huỳnh tượng trưng cho linh hồn. Thủy ngân tượng trưng cho tâm trí tinh thần, kết nối giữa thế giới vật chất và cõi tâm linh. Não bộ chính là nơi trú ngụ của tâm trí. Theo cách nói của phương Tây, Chiết tâm cần mắt-đối-mắt cùng chú ngữ làm môi giới để tạo ra liên kết tạm thời giữa tâm trí của hai người, cho phép chiết tâm sư nhìn đến tâm trí của đối phương. Nhưng ánh mắt chỉ là phương tiện, kết quả cuối cùng là cần hai tâm trí liên kết với nhau.”

Vậy có nghĩa là Ryu-chan chỉ cần điều khiển ý thức tinh thần của mình là có thể thực hiện Chiết tâm rồi, không cần phải thông qua bất kỳ hình thức môi giới nào.

Bế quan cũng vậy nhưng theo hướng ngược lại, ngăn chặn ý thức tinh thần của người khác xâm nhập vào não bộ của mình. Như cô có con rắn Veles thì sẽ chủ động tấn công kẻ xâm lăng.

Giselle im lặng tiêu hóa những gì nghe được rồi trầm ngâm: “Nói như vậy tất cả các bùa phép liên quan đến trí nhớ, ký ức đều là tác động lên phần tâm trí trong bộ ba Tria Prima?”

“Đúng là với tâm trí, nhưng quan trọng là tầng nào của tâm trí nữa. Tâm trí con người bao gồm ý thức và vô thức. Ý thức được tạo thành từ trí nhớ và tình cảm. Trí nhớ lại bao gồm ký ức bàng quang và ký ức có tình cảm. Các bùa xóa ký ức, chỉnh trí nhớ thì chỉ ảnh hưởng đến trí nhớ trong ý thức. Nên mới xảy ra tình trạng người bị điều chỉnh trí nhớ đôi khi sẽ vô thức nhớ lại, hành động giống như ký ức đã bị xóa của mình. Bùa lú thì lại ảnh hưởng đến vô thức, giả tạo hoàn cảnh như ý thức của chủ nhân tự sinh ra vậy.”

Ryu-chan dừng lại hớp vài ngụm trà, để thời gian cho Giselle nghiền ngẫm. Cô nhớ lại bùa lú của cô hiệu trưởng ếm lên giáo sư Palatine, vị giáo sư Tiên tri sau đó hành động như thể khả năng tiên tri của cô thực sự dẫn dắt như vậy, làm trò Slytherin Hendrix Humphreys không chút nghi ngờ. 

Nếu nói vậy thì: “Vậy lời nguyền Imperio là tác động đến cả ý thức và vô thức của đối tượng, hay nói cách khác là tác động đến toàn bộ tâm trí?”

Ryu-chan đặt tách trà sứ xuống bàn, nặng nề gật đầu: “Phải công nhận một điều là phù thủy phương Tây có khả năng sáng tạo bùa phép khủng khiếp thật! Imperio vì tác động đến cả ý thức lẫn vô thức nên người chịu lời nguyền này không hề hay biết chính mình đã bị ếm nguyền, có những người đến c.h.ế.t cũng không nhận thức được. Mà cũng vì tác động kinh khủng như vậy Imperio mới được xếp vào các lời nguyền không thể tha thứ.”

Trong chiến tranh lần 1, sở dĩ phe ánh sáng yếu thế phần lớn là vì Imperio, không biết ai là người có thể tin tưởng. Đến sau khi Morgenstern chết, việc xét xử Sứ giả Thần c.h.ế.t cũng gặp nhiều khó khăn vì phải phân loại ra ai bị ếm Imperio, ai tự nguyện đi theo.

Khoan khoan...

Có gì đó chạy trong đầu Giselle...

Người ta không phát hiện được Imperio vì không tìm được cách môi giới để “nhìn” vào tinh thần của đối phương. Nhưng Ryu-chan thì có thể thấy được!

Mắt cô gái bỗng bừng sáng nhìn chàng trai đối diện: “Vậy Ryu-chan, anh có thể phát hiện ra ai bị sửa đổi ký ức, ai bị Imperio và ai bị ếm bùa lú phải không?”

Anh ngẩn người rồi bật cười lắc đầu: “Em đánh giá cao anh quá. Anh có thể Chiết tâm với người không có phòng bị, những người đầu óc đơn giản tự nhiên. Nhưng với phù thủy pháp sư cao thâm, họ không biết Chiết tâm nhưng ít nhất cũng biết Bế quan cơ bản, không dễ gì thâm nhập đầu óc họ đâu.”

Như không nỡ để hứng thú của cô vụt tắt, anh nói thêm: “Nhưng... về lý thuyết là vậy, anh có thể phát hiện ra trong tâm trí người đó có bị chỉnh sửa, thêm xóa ký ức hay bị Imperio gì không. Nhưng đó là trường hợp lạc quan nhất thôi, bình thường chiết ký ức của người khác cũng đã gây ra gánh nặng cho tâm trí của chính mình rồi.”

“Chiết tâm cũng có tác động phụ nữa ạ?” Giselle ngạc nhiên hỏi.

“Không, với các phù thủy phương Tây sử dụng cách thức môi giới thì không, nhưng với anh phải dùng chính tâm trí mình đi tiếp xúc thì không phải hoàn toàn không có nguy hiểm.” Ryu-chan chép miệng: “Nói thế này thì lại không thể chê học vấn phương Tây được rồi, có khi chính họ ý thức được tác động phụ này nên mới dùng môi giới chứ không dám mạo hiểm cả tâm trí.”

Cô nhớ đến mấy cuốn sách đầu năm đọc cùng Von, bí thuật nào cũng yêu cầu chất dẫn hoặc là bùa phép nào đó, còn nhấn mạnh không được dùng tâm trí trần của mình liên kết với tâm trí của người khác. Vậy năng lực bẩm sinh của Ryu-chan dù mạnh mẽ nhưng cũng có rủi ro, lại còn phải mang tật khiếm thị suốt đời nữa.

Cái gì cũng có cái giá phải trả của nó cả.

Cái gì cũng có cái giá cả.

Chẳng phải vậy sao. Ngay cả ma lực bản nguyên này cũng có cái giá phải trả đấy thôi. Chỉ là cô chưa bị ứng nghiệm mà thôi.

Mà có phải vì cái giá phải trả quá đắt làm lịch sử phải chôn vùi đi kiến thức về nó chăng, để người ta không bị mê hoặc chạy theo sức mạnh để rồi chịu những cái giá đắt đỏ di truyền đến nhiều thế hệ sau?

Trời dần ngả về chiều, Giselle đành tạm biệt Ryu-chan quay trở về trường. Cô vừa đi vừa suy nghĩ về những gì đã trao đổi với anh, bước chân đang dạo bước tại quảng trường Hogsmeade của cô bỗng nhiên dừng lại. Có một cảm giác thôi thúc cô nên quẹo sang hướng Nghĩa trang Hogsmeade.

Từ đằng xa đã nghe nhiều tiếng nói xì xào phát ra từ khu nghĩa địa này. Những làn sương bạc mờ ảo của các hồn ma bay la đà trên mộ bia. Giselle bỗng thấy nghĩa trang Muggle vẫn tốt nhất, là nơi yên nghỉ đúng nghĩa, còn nghĩa trang của phù thủy thì cứ như một nơi trú ngụ của đám ma rơi vất vưởng vậy.

“Không được! Chúng ta không cho phép! Cậu ta đã không còn là dân làng Hogsmeade nữa!” Ông ma già chống gậy Baldwin quản lý nghĩa trang mà lần trước Giselle đến cùng anh Kemp đã gặp, đang đứng chắn ngay ở cổng vào. Theo sau là cả chục hồn ma khác bay lơ lửng xung quanh.

Còn phía loài người là một cô gái trẻ cùng vài dân làng, trong đó có cả anh Kemp và người nhân viên Bộ thường trực tại Hogsmeade là Ethan.

“Ai bảo anh Hendrix không phải? Anh ấy là người nhà Humphreys dĩ nhiên phải được an táng tại nghĩa trang của tổ tiên chúng tôi chứ!” Giọng cô gái vang lên, Giselle chợt nhớ ra đó là cô gái Vivian cô đã gặp lần trước, là em gái của Hendrix Humphreys. Hình như nhà Humphreys chỉ còn lại mình cô.

“Anh cô đã bị cha cô trục xuất khỏi gia tộc Humphreys rồi! Chúng tôi biết tỏng, cô đừng có giả vờ giả vịt ở đây!” Một người dân làng nói, có vẻ được hưởng ứng vì nhiều con ma cũng nói thêm vào.

“Đó là cha tôi giận quá nói vậy thôi! Tên anh Hendrix vẫn còn nằm trong cây gia phả, nếu các người không tin có thể vào nhà tôi mà kiểm tra.”

“Đúng vậy đó ông Baldwin!” Một bà ma già đứng ra, Giselle nhớ bà ta cũng là người nhà Humphreys. “Thằng Oskar không nỡ trục xuất con trai mình đâu, dù nó có bị phán là Sứ giả Thần c.h.ế.t đi chăng nữa. Tội lỗi gì thì người c.h.ế.t cũng đã c.h.ế.t rồi, hãy để hai cha con nó yên nghỉ cạnh nhau đi.”

Nhưng ông ma Baldwin vẫn lắc đầu: “Làng Hogsmeade chúng ta không thể dung túng cho một kẻ ngả theo phe hắc ám như vậy. Dù sống hay đã chết. Cậu ta c.h.ế.t ở Azkaban thì hãy để cậu ta rục xương ở Azkaban luôn đi.”

Lời này nhận được hưởng ứng rất lớn, cả người lẫn ma đều ủng hộ.

“Phải đó! Phải đó!”

“Ông Baldwin nói phải.”

“Để xương cốt cậu ta ở Azkaban đi, đem về đây làm gì?”

“Không thể để tên tội phạm đó được nằm cạnh người thân của chúng ta, làm ô uế mảnh đất trong sạch của chúng ta.”

Cô gái Vivian nghe thế thì tức giận đến nỗi dậm chân đùng đùng:

“Các người... các người cậy đông h.i.ế.p yếu! Nhà Humphreys lúc thịnh vượng đã giúp đỡ đóng góp cho ngôi làng này biết bao nhiêu, vậy mà giờ lại từ chối cho một người Humphreys được chôn cất ở đây...”

Ông ma Baldwin cũng tức giận giơ cây gậy của mình chỉ thẳng mặt cô gái:

“Cô đừng có đổi trắng thay đen. Cha mẹ cô, ông bà cô rồi ông bà cụ kị của cô đều chôn cất ở đây, còn thằng anh cô không được là vì nó là tội phạm, là kẻ gây ra biết bao nhiêu tội ác, chính cha cô đã tuyên án thằng anh cô đấy thôi. Bây giờ lại đổ vạ cho chúng tôi à!”

“Anh Hendrix không gây ra chuyện gì cả!” Cô gái hét lớn: “Anh ra trường chỉ mới gia nhập vào dưới trướng Morgenstern chưa được bao lâu thì ông ta tiêu tùng. Rồi anh bị tống vào tù chỉ vì cái danh Sứ giả Thần c.h.ế.t đó, 15 năm trong tù... rồi lại chẳng may c.h.ế.t giữa lúc loạn lạc ở Azkaban! Hendrix không làm hại ai cả!”

“Chưa làm hại ai mới đúng!” Mấy người dân làng chỉ trích: “Thằng anh cô là Sứ giả Thần chết, Ám Ấn rành rành trên tay, cô còn biện minh cho nó hết năm này qua tháng nọ thì thôi, giờ còn quấy rối đòi mang tro cốt nó vào mai táng ở nghĩa trang của ông bà chúng tôi nữa à!”

“Cô còn dám nói anh cô không làm gì ác? Vậy chẳng khác nào nói cha cô tuyên sai án, bắt oan anh cô vào Azkaban à? Cô dám nói càng như thế trước mộ cha cô à!”

Thấy tình hình không ổn bà ma nhà Humphreys bay đến chắn trước mặt cô cháu gái, vội giải vây: “Thôi mọi người bớt giận. Cháu gái Vivian cũng chỉ muốn tìm nơi an nghỉ cho anh trai nó mà thôi...”

“Anh Hendrix vẫn mang họ Humphreys, tại sao không cho anh ấy mai táng ở đây chứ? Rõ ràng là mấy người...”

“Thôi thôi cháu gái ơi!” Bà ma bất đắc dĩ xua tay với cô gái: “Họ cũng có lý của họ...”

“Có lý gì chứ? Họ bắt chẹt nhà chúng ta!” Vivian vẫn tức giận bừng bừng.

“Cô vẫn chưa tỉnh ra à?”

“Ai bắt chẹt gì nhà cô?”

“Chúng tôi mà chèn ép thì mười mấy năm qua một đứa trẻ mồ côi như cô c.h.ế.t dẫm ở bờ ở bụi nào rồi kìa!”

Tiếng cãi nhau inh ỏi đau hết cả đầu. Giselle không muốn xem nữa, xoay bước về trường. Lại nghĩ, Morgenstern, Morgenstern, chỉ một mình ông ta mà gây đớn đau chia lìa lên biết bao nhiêu gia đình rồi. Cha mẹ chia cắt, anh em chia ly, vợ chồng ly tán. Ông ta không chỉ làm hại người vô tội, mà đến cả những tông đồ đi theo ông ta cũng chẳng có kết cục tốt đẹp gì. Gã người sói Klaus là ví dụ, rồi đến cả người học sinh Slytherin trẻ tuổi tương lai sáng lạn Hendrix Humphreys đó nữa...

-------

Chú thích:

(*) Legilimency: Chiết tâm Bí thuật theo bản dịch của cô Lý Lan, thi thoảng mình có gọi tắt là Chiết tâm / Chiết tâm thuật.

Legilimen: Người thực hành Chiết tâm. Mình chỉ dùng “người biết Chiết tâm” để miêu tả phù thủy có khả năng thực hiện Chiết tâm mà thôi. Khi gọi “Chiết tâm sư” là nói đến những chuyên gia, những người có khả năng Chiết tâm cực kỳ thành thạo như Mặt cây / Morgenstern.

Chiết tâm sư bẩm sinh: Là những người sinh ra đã có năng khiếu Legilimency, có thể đọc được ký ức và cảm xúc của người xung quanh gần như bị động mà không cần đũa phép, không phải niệm “Legilimens”. Trong vũ trụ Harry Potter là nhân vật Queenie Goldstein người yêu của anh zai Muggle Jacob Kowalski.

Nhưng với truyện mình như chương này đã giải thích, mình sẽ có những kiến giải về Chiết tâm / Bế quan khác đi đôi chút so với bộ truyện gốc.

Trong game Hogwarts Legacy cũng có một nhân vật bị mù bẩm sinh là Ominis Gaunt. 

Về cơ bản Ryu-chan là xây dựng dựa trên hai nhân vật Ominis Gaunt và Queenie Goldstein mà với một gương mặt Nhật Bản thôi.

(**) Metamorphmagus: phù thủy biến hình, như cô Tonks.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.