Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Chương 201: Hướng Nghiệp
Cập nhật lúc: 13/09/2025 15:59
Ai cũng khuyên Giselle rằng thời gian là thuốc chữa lành tốt nhất, nhưng cô không bao giờ chắc chắn với câu nói đó được. Với cô thời gian là ngọn lửa cháy âm ỉ, không bao giờ lụi tàn mà cũng chẳng thèm vụt sáng một lần, nó cứ đốt cháy gặm nhấm lấy nỗi đau, biến đau đớn thành một vết thương tuy liền miệng nhưng để lại sẹo mãi mãi. Thi thoảng cô sẽ quên, nhưng khi ở một mình không làm gì, ngọn lửa tàn ấy lại nhen nhóm xuất hiện, gợi nhắc bằng vết thương cháy xém đau nhói rằng nỗi bất hạnh mà cô phải chịu sẽ kéo dài mãi suốt đời.
Song nếu ta tạm thời di dời sự chú ý sang một vài thứ khác thì thời gian có khi lại lấp tên lửa mà chạy. Hết tháng 2 rồi tháng 3, ôn hết kiến thức O.W.L cô chuyển sang tiêu diệt các cuốn sách trong thư viện giới hạn, đọc mãi học mãi, khi ngẩng đầu khỏi trang giấy thấm mùi mốc meo thì kỳ nghỉ lễ Phục Sinh cũng bắt đầu.
Khỏi phải nói tụi năm 5 ai cũng cố gắng tranh thủ ở lại trường để ôn tập được chút nào hay chút đó, tụi nó còn tâm trạng đâu mà nghỉ lễ du hí cái chi. Và như cho tụi nó thêm công thêm việc để làm trong hai tuần lễ, ở bảng thông báo nhà Gryffindor đã dán lên hàng mấy chục tờ rơi, tờ bướm quảng cáo và những cuốn sổ tay giới thiệu về các nghề nghiệp phù thủy.
Kèm với đó là tờ thông báo rõ to:
Tất cả các học sinh năm 5 sẽ có buổi gặp mặt trực tiếp với Chủ nhiệm Nhà trong tuần đầu tiên sau lễ Phục Sinh. Lịch trình được sắp xếp như bảng dưới đây.
Và thế là nghề nghiệp tương lai trở thành đề tài bàn tán trong suốt hai tuần nghỉ lễ. Những lúc như vậy Giselle lại nhớ đến ông bà Gibson, nếu còn sống chắc ba sẽ dành hàng ngày trời để hướng nghiệp cho cô. Còn má thì ở bên thi thoảng góp ý, chủ yếu đánh giá với tính cách hướng nội mềm dịu của cô con gái có thích hợp với nghề đó hay không. Rồi lại nghĩ đến Giáng Sinh năm 2, nơi phòng khách ấm cúng của căn nhà số 13 đường số 4, anh Harris hí hửng đề nghị cô nên theo nghiệp quan hệ bang giao giữa phù thủy với Muggle để giúp đỡ xã hội phù thủy bớt-lạc-hậu đi.
Bây giờ nghĩ lại, thấy ký ức đó xa xôi mơ hồ như ký ức kiếp trước của cô vậy, những hình ảnh mờ nhòe đan xen, chỉ có tiếng cười hạnh phúc của ba má của anh Hai là ám ảnh vào tận những giấc mơ trưa.
Ai trải qua thời đi học đều đồng cảm với nỗi phiền muộn lựa chọn nghề nghiệp tương lai này. Có đứa đau đầu vì muốn làm nhiều nghề quá mà lại chỉ có thể chọn một, có đứa thì ngược lại, giữa cả trăm ngành nghề lại chẳng biết mình muốn làm gì.
Nhóc Douglas ôm con cóc Rocky đã to hơn gấp rưỡi kể từ ngày cô nhìn thấy nó lần đầu tiên trên chuyến tàu Tốc hành Hogwarts, thở dài buồn bã: “Dì muốn tớ theo nghiệp Thầy thuốc (*) giống dì. Mà môn Độc dược tớ chắc gì đã qua nổi O.W.L để học lên N.E.W.T chứ.” Con Rocky phối hợp kêu ộp ộp hai tiếng thê lương.
“Thì cậu cứ nói thẳng với dì đi, nói là cậu muốn theo đuổi nghiên cứu Thảo dược, nói là giáo sư Green đánh giá cao cậu lắm.” Tụi bạn góp lời.
“Nhưng dì nói Thầy thuốc là nghề cao quý, là nghề cứu người mới xứng đáng với nhà Cunningham. Chứ suốt ngày vùi đầu vào ba cái cây thảo dược hoa cỏ này nọ có được gì đâu.”
“Ủa kì vậy, dì cậu biết thừa Thảo dược học với Thầy thuốc như tay chân đi liền với thân thể mà, chế thuốc chữa bệnh làm sao bỏ qua thảo dược được?”
“Thì dì nói nếu tớ làm Thầy thuốc mà tập trung vào nghiên cứu thảo dược chữa bệnh thì được, nói tóm lại là vẫn phải lấy N.E.W.T Độc dược.”
“Vậy thôi, còn mấy tháng nữa tớ sẽ phụ cậu ôn tập Độc dược,” Ive đóng sách lại vỗ vai mặt tròn động viên, “Phấn đấu đủ O.W.L để cậu có thể học lên N.E.W.T!”
Douglas chưa kịp nói tiếng cảm ơn thì Nol đã chen vào xỉa xói: “Sao mấy bữa trước tớ nhờ cậu ôn tập Độc dược cùng thì cậu từ chối, còn giờ thì chịu giúp Douglas? Sao cậu phân biệt đối xử vậy?”
Ive trừng mắt đáp: “Là vì Douglas biết mình muốn làm nghề gì rồi, giờ chỉ còn kém mỗi Độc dược thôi. Chứ còn cậu nói như thể nghề nào được cậu hạ cố chọn là nghề đó may mắn lắm vậy.”
“Ủa thì tớ nói rồi đó, tớ muốn làm Thần sáng, phải lấy N.E.W.T Độc dược đấy thôi.”
“Cậu muốn làm Thần sáng thật không hay chỉ muốn đi theo Matt cho có bạn thôi?”
Matt mới ngồi xuống bàn ăn nghe vậy liền kéo dĩa nhích ra xa: “Tớ có bạn gái rồi cậu tránh xa tớ ra.”
Tiếng con Milo sủa mừng nơi đầu bàn của mấy anh chị lớn năm 7, họ cũng ở lại trường chuẩn bị cho N.E.W.T.
Nol trợn mắt: “Rồi rồi tôi biết rồi anh bạn-đã-có-bạn-gái ạ. Tôi không dành anh với bạn gái anh đâu,” rồi quay sang Ive, “Thôi tớ đổi ý rồi, tớ không muốn làm Thần sáng nữa. Tớ sẽ nghe theo cô tớ làm Luật sư.”
Cả dãy bàn Gryffindor ai làm việc nấy không thèm đáp lại tóc nâu. Chỉ có Amy ngẩng đầu lên khỏi cuốn sổ tay giới thiệu nghề luật, cười nhạo: “Cậu mà làm được Luật sư chắc tớ làm Bộ trưởng Bộ Pháp thuật luôn quá. Nói phét không biết ngượng mồm.”
Ive chán quá lại lấy cuốn sách “Thành tựu trong Bùa chú” đập vào sau gáy tóc nâu: “Tới giờ mà cậu còn giỡn được. Không lo nghiêm túc suy nghĩ, tới chừng gặp giáo sư Hynkel mà cậu nói cậu muốn làm luật sư, thầy không đuổi cổ cậu ra khỏi trường mới lạ.”
“Ui da!” Nol xoa gáy lầm bầm: “Nghề này không được nghề kia không được, riết rồi tớ thấy cậu giống má tớ hơn má tớ nữa.”
“Chứ chú dì không gợi ý cho cậu nghề gì à?” Matt buồn cười nhích lại chia sẻ nỗi khổ tâm cùng thằng bạn.
“Thì kêu tớ chọn nghề nào trong mấy phòng ban ở Bộ là được. Làm như tớ thích cái kiểu sáng xách cặp táp đi chiều xách cặp về liền tù tì mấy chục năm không nghỉ như họ vậy.”
“Là vì ba má cậu muốn cậu có nghề nghiệp ổn định,” Douglas buồn buồn nói thêm vào, cậu nhóc nghe mà thèm thuồng được ba má quan tâm như tóc nâu.
Nol cũng biết ý không huênh hoang thêm, nó cũng buồn buồn nói: “Nhưng họ cũng biết bắt tớ làm mấy nghề kiểu vậy chẳng thà để tớ sang Rumani nuôi rồng cho rồi.” Nó cầm cái tờ bướm quảng cáo với mấy dòng chữ cách điệu như con rồng khạc ra lửa:
Bạn thích thể thao mạo hiểm? Hãy trở thành chuyên viên chăm sóc rồng của chúng tôi - Mỗi ngày là một thử thách mới!
Bên dưới là hình ảnh con rồng đuôi gai Hungary sải cánh gầm rú trên bầu trời thảo nguyên rộng lớn.
Không biết Nol đã chuẩn bị nói gì với giáo sư chủ nhiệm chưa, chứ khi Giselle theo lịch bước trên hành lang nơi đặt hai văn phòng của giáo sư Hynkel và giáo sư Conner (nhưng phòng của bà giáo thì đóng cửa y nguyên như cũ), cô vẫn chưa quyết định được sẽ làm nghề gì.
“Vào đi trò Gibson.”
“Thưa giáo sư Hynkel...”
“Ngồi xuống rồi nói,” thầy chỉ tay vào chiếc ghế đối diện.
“Vâng ạ.”
Ông giáo già sắp xếp một đống tờ bướm giới thiệu nghề nghiệp trên bàn rồi nhìn cô qua cặp kính lão: “Trò gầy gò quá, nếu không chú ý sức khỏe trò khó mà theo kịp cường độ cao của đợt ôn thi cuối cùng đó.”
“Em sẽ chú ý ạ, thưa giáo sư.”
Trong một sát na cô như thấy ông giáo lắc đầu thở dài vì câu trả lời có lệ của đứa học trò. Nhưng ông mau chóng vào đề:
“Vậy trò đã chọn được nghề nào mình thích làm chưa trò Gibson?” Ông rút ra một tờ giấy từ xấp giấy tờ chất đống trên bàn, nhìn vào đó: “Với điểm số của trò và nếu trò giữ vững phong độ như vậy ở kỳ thi O.W.L sắp tới, thì trò có thể tự do chọn nghề nào mà trò muốn làm. Dĩ nhiên trừ những nghề cần năng khiếu đặc biệt ngoài năng lực học thuật.”
“Thưa giáo sư, thú thật là em chưa có dự định về một nghề cụ thể nào cả.” Cô ngập ngừng rồi nói luôn: “Em vốn định tốt nghiệp Hogwarts sẽ học đại học,” sợ thầy không hiểu đại học là gì cô vội giải thích, “Là cơ sở giáo dục bậc cao của Muggle. Thường thì thanh niên Muggle học đại học chuyên ngành xong mới ra trường đi làm ạ.”
Cặp kính của ông giáo dõi theo cô chăm chú: “Đó là ý muốn của trò hay của cha mẹ trò?”
“Thưa giáo sư, cả ba má lẫn em đều muốn vậy ạ. Thực tế em còn định sẽ học đại học ở một quốc gia khác chứ không ở Anh nữa.”
Nhưng thầy nhìn cô trò nhỏ bằng ánh mắt nhuốm màu thương hại: “Trò không còn danh tính Muggle, không tồn tại cô bé Giselle Gibson ở thế giới Muggle, trò không nhớ sao?”
Đầu cô ong một tiếng, ngồi thừ ra nhìn vị giáo sư già.
Thật buồn cười, chính cô là người đã quyết định điều đó nhưng đôi khi lại vô thức quên đi, mơ hồ nghĩ rằng mình vẫn còn là người bình thường, vẫn có thể sống cuộc sống như các cô gái tuổi teen mới lớn lo nghĩ chọn trường đại học.
Tất cả đã vụt qua hết rồi. Thẻ thư viện trắng trơn, cô không còn có thể làm hộ chiếu hay xin giấy phép lái xe. Không còn có thể truy tra nguồn gốc cô là cô con gái út của gia đình Gibson sống ở nhà số 13 đường số 4 Little Clifton.
Không còn gì nữa...
Ánh nhìn thương cảm của ông giáo già càng đậm: “Thế nên trò vẫn nên suy nghĩ về lựa chọn nghề nghiệp thì tốt hơn. Còn hiện tại với số điểm này, trò chỉ cần giữ vững phong độ trong kỳ thi O.W.L là có thể tùy ý chọn môn học N.E.W.T được rồi. Với tình hình này tôi nghĩ trò nên đăng ký hết các môn N.E.W.T có thể đăng ký, như vậy sẽ dễ dàng chuẩn bị dù cho trò chọn nghề nào đi nữa.”
Giselle thở hắt ra: “Vâng thưa giáo sư. Vậy còn môn Giả kim thuật thì sao ạ?”
“Trò sẽ cần đạt điểm O cho Độc dược và điểm E cho Biến hình. Trước đây còn yêu cầu cả Runes nữa vì nhiều tài liệu giả kim thời Trung Cổ đều viết bằng tiếng Runes. Nhưng như thế thì lại ít học sinh đạt đủ điều kiện theo học, nên lược bớt đi. Song điều đó cũng không đáng ngại với trò phải không?”
Nhẹ thở ra, may mà hồ sơ học thuật của mình vẫn tốt.
“Ở đây tôi thấy trò có đăng ký thi O.W.L môn Sinh vật huyền bí nữa phải không?”
“À có ạ, giáo sư Abbott bảo em đủ điều kiện dự thi.”
“Sinh vật huyền bí là một môn tốt, lấy O.W.L là cần thiết.” Thầy giáo khuyên bảo: “Nhưng tôi nghĩ trò không nên theo đuổi N.E.W.T môn này, vì nếu đúng như chúng ta dự kiến thì năm 6 của trò sẽ khá nặng đấy, nên bỏ bớt một số môn không quan trọng.”
“Vâng thưa giáo sư, em cũng không định học N.E.W.T Sinh vật huyền bí đâu ạ, em có tham gia câu lạc bộ chăm sóc sinh vật huyền bí rồi, cũng như Thiên văn và Lịch sử.” Thật xin lỗi giáo sư Eyler chứ cô chẳng có cảm giác luyến tiếc gì với giáo sư Thiên văn học cả.
“Nếu vậy thì tôi nghĩ trò nên cân nhắc đăng ký môn Lý thuyết Phép thuật (**), chỉ cần đạt hai A với Lịch sử và Bùa chú thôi.”
Nghe thế cô hứng thú hỏi: “Lý thuyết Phép thuật ạ? Em tưởng môn này đã bị loại bỏ từ thế kỷ trước rồi chứ?”
Ông giáo già hơi mỉm cười: “Bắt đầu từ năm sau sẽ mở lại với trình độ N.E.W.T. Bộ Pháp thuật muốn tăng cường chất lượng giáo dục nên sẽ mở rộng thêm một số môn học. Cho nên tôi mới nói năm 6 của các trò sẽ khá nặng đấy.”
Có lẽ trong tất cả những hành động và phản ứng của Bộ suốt một năm qua, chính sách tăng cường giáo dục là được các giáo chức Hogwarts tán đồng nhất.
Đến khi ra về vị giáo sư Bùa chú còn cẩn thận dặn dò cô chú ý ăn uống, nếu thấy mệt quá thì đến tìm bà Maya. Sự quan tâm của ông cũng giống như giáo sư Conner trước đây, cẩn thận quan sát từng đứa học trò Nhà mình trong thầm lặng.
Vậy mà đến tối hôm đó, đám bạn lại thấy Nol ôm đầu ủ rũ trên bàn ăn. Hỏi ra mới biết đến phút cuối đứng trước cửa phòng ông giáo, nó vẫn chưa chọn được nghề ngỗng nào cho ra hồn. Thế là khi đặt m.ô.n.g ngồi xuống ghế đối diện thầy, miệng nhanh hơn não nói vọt ra rằng nó muốn trở thành cầu thủ Quidditch.
Anh Eli vừa nghe đến đó đã vỗ vai thằng em đầy ngưỡng mộ: “Sao anh không có được cái đầu nhanh nhạy như chú mày nhỉ! Phải mà hồi đó anh nói với ba là muốn làm cầu thủ Quidditch là được rồi, quan tâm mấy cái O.W.L ếc đó làm gì.”
Phản ứng của tụi nam sinh cũng hệt như anh, đều ngưỡng mộ Nol có đủ can đảm lấp l.i.ế.m trước mặt giáo sư chủ nhiệm. Nhưng đám nữ sinh thì không như vậy, Amy nhịn cười: “Hôm bữa thì vỗ n.g.ự.c ta đây muốn làm luật sư cãi lý, giờ cậu giảm tiêu chuẩn tới tận tít cầu thủ thể thao rồi à?”
“Cầu thủ Quidditch thì sao chứ? Cậu không chơi Quidditch nên không bao giờ hiểu được đâu. Chẳng phải cậu cũng hâm mộ tay tầm thủ đội Phần Lan đấy thôi?”
“Nhưng vấn đề là người ta vừa đẹp trai là vừa chơi hay, còn cậu thì...” không có cả hai.
Đạp trúng đuôi sư tử rồi Amy ơi, thế là Nol sửng cồ lên: “Tớ mà chơi không hay á? Cậu có mắt để xem Quidditch không vậy? Trận vừa qua với Hufflepuff cậu có đếm tớ ghi được bao nhiêu điểm không?”
Nói Nol chơi Quidditch không hay thì hơi quá, nhưng thật ra tài năng truy thủ của nó cũng bình thường, ít nhất là với Giselle Nol không chơi hay như nó tưởng thế. Mà rõ là không phải chỉ mình cô đánh giá như thế, tụi bạn cũng thấy vậy nên chỉ cho rằng ước mơ làm cầu thủ Quidditch của Nol là lấp l.i.ế.m để khỏi bị gõ đầu vì thành tích điểm số mà thôi.
-------
Chú thích:
(*) Healer: Có nhiều bản dịch là “người chữa bệnh” hay “Lương y” nhưng mình dùng là “Thầy thuốc”.
(**) Magical Theory: Lý thuyết Phép thuật.
Môn này vốn không xuất hiện trong bộ truyện gốc mà chỉ có trong game Hogwarts Legacy. Nhưng trong truyện mình nó sẽ là một môn quan trọng.
*Cách chấm điểm O.W.L (xếp từ cao đến thấp):
Điểm đậu:
. Outstanding [O]
. Exceeds Expectations [E]
. Acceptable [A]
Điểm rớt:
. Poor [P]
. Dreadful [D]
. Troll [T]
