Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Chương 206: Phù Thủy Thường Đẳng (2)

Cập nhật lúc: 21/09/2025 03:09

Phòng chống nghệ thuật hắc ám thứ năm quả là một bài thi đáng nhớ. Ít nhất là lý thuyết về quỷ hút m.á.u và ma cà rồng cô nghĩ mình đúng hết, cách đối phó các loài yêu quỷ nhí cũng viết đủ, nhưng không chắc mình đã liệt kê hết các đặc điểm nhận dạng của Người Sói và Giám Ngục. Phần thực hành buổi chiều chỉ cần không để ý đến Steffensen cha đang đứng lạnh lùng quan sát thì cũng ổn vì Ông Kẹ lại không ra thi. Tạ ơn trời phật.

Giselle dùng Salvio Hexia để làm chệch hướng hai bùa chân nhảy và Diffindo, trước khi bị dính lời nguyền cuộn lưỡi Mimblewimble thì cô đã làm điều tương tự với người pháp sư trung niên chấm thi. Ông ta mở to mắt ngạc nhiên, sau khi Finite không lời lên lưỡi mình thì cho nó hoạt động ngay:

“Một điểm cộng cho sự phản ứng nhanh nhạy của trò. Rồi vậy chúng ta hãy thử một cái đề khó hơn...”

Ông ta chờ đám chữ G thi cùng cô ra ngoài hết, giờ cả Đại Sảnh Đường chỉ còn mỗi Giselle là học sinh, các giám khảo khác cũng tập trung nhìn cô. 

“Làm hết sức mình nhé trò Gibson!”

Ông ta vẫy đũa mở khóa hàng loạt mấy cái lồng đựng sinh vật hắc ám cùng lúc. Vâng cùng lúc. 

Con quỷ hút m.á.u trung cấp vọt tới cô trước tiên, Giselle lập tức niệm “Bombarda Maxima” nổ đùng ngay giữa bụng. Máu xanh đen của nó b.ắ.n tóe ra khắp nơi, lên sàn, lên bàn, lên áo chùng của cả giám khảo lẫn Giselle. Nhưng cô không kịp để ý đến điều đó, lại niệm “Incarcerous” trói gô con quỷ hút m.á.u đang la hét đau đớn. Hai bùa này diễn ra chỉ trong chưa đến hai phút nhưng phóng tới cô đã là một mụ phù thủy đang cầm con d.a.o sắc và một đám quỷ pixie phá hoại vờn ngay trên đầu.

Pixie bay vòng quanh đầu Giselle kéo tóc và cào mặt cô, cô cúi thấp người né ra đằng sau, “Immobulus” đóng băng hoạt động của đám quỷ loi nhoi. 

Đó cũng là lúc mụ phù thủy gớm ghiếc chạy sát tới cầm c.h.ặ.t t.a.y phải của cô chuẩn bị đ.â.m d.a.o xuống. Mấy giám khảo đằng xa hô nhỏ định làm phép tách nó ra, nhưng bằng động tác bản năng, cô giơ chân phải đạp mạnh vào bụng nó, mụ phù thủy kêu đau tách ra chút đỉnh, đủ thời gian cho cô niệm “Bombarda Maxima”. Giữa những tiếng đùng đoàng, phần thân dưới của mụ phù thủy bị lửa nổ tan tành, còn chút hơi tàn nó gào thét điên cuồng.

Hiện trường Đại Sảnh Đường khi đó không mấy đẹp đẽ. Vết m.á.u loang lổ và mùi m.á.u tanh cháy khét buồn nôn, hai sinh vật hắc ám la hét đau đớn.

“Tốt, nhưng mạnh bạo quá.”

“Tàn nhẫn quá,” bà giám khảo Fields hôm thứ hai hơi lắc đầu.

Cô niệm bùa Scourgify lên mình và xung quanh rồi đi sang lối ra bên cạnh, giả vờ không nhìn thấy ánh mắt Steffensen cha dõi sát theo sau.

Cô dùng bùa tàn nhẫn quá. Cô đã nhẫn tâm đến vậy sao. Đến nỗi nghe những tiếng la hét đau đớn của hai sinh vật phép thuật đó cũng không chùng tay nữa...

Thứ sáu trong khi đám bạn thi Tiên tri, Giselle có bài thi Cổ ngữ Runes nhưng gom chung lý thuyết thực hành vào một buổi sáng. Nếu không tính đến việc mấy chữ cái Runes ngoằn nghèo thì nó trông giống hệt một bài thi biên dịch ngoại ngữ. Dịch từ Runes sang tiếng Anh, dịch từ tiếng Anh sang Runes, dịch câu, dịch từ rồi dịch đoạn văn. Cô thấy mình viết dài ngang với mấy đứa Ravenclaw thi cùng, nhưng không chắc mình làm đúng hết không. 

Khi chuông reo hết giờ, Giselle thở một hơi mệt mỏi, bước ra khỏi Đại Sảnh Đường, ra khỏi tòa lâu đài, rảo bước dần về phía cây thủy tùng già sau trường. Gió tháng 6 thổi tới, tiếng đám nhóc reo vui bên bờ Hồ Đen được làn gió đưa đến, chắc vài đứa nào đó đang bay chổi bẻ vụn bánh mì cho con mực khổng lồ ăn. Những lúc thế này cô mới cảm thấy không biết bay chổi quả thật là thiếu sót, không thể tận hưởng được niềm vui đón gió trên quãng không bao la, sà xuống mặt hồ bằng tốc độ của một con chim cắt để chạm lấy ngọn sóng trên đầu ngón tay.

Khi Giselle lim dim mắt thì gió đưa đến một mùi hương bạc hà pha lẫn mùi tuyết tùng càng ngày càng đậm. Bóng người ngồi xuống bên cạnh, có vẻ như đang im lặng ngắm cô gái nằm trên bãi cỏ trong một trưa hè thật đẹp.

Từ từ, mũi cô ngửi thấy mùi bạc hà càng gần, và rồi một làn môi mỏng chạm xuống môi cô. Giselle vẫn nhắm mắt, cảm nhận lấy hơi thở cậu phả lên từng sợi lông tơ trên mặt mình, thấy chiếc mũi cao thẳng của cậu chạm nhẹ lên mũi cô. Cậu cắn lấy môi dưới làm cô hơi há ra, chiếc lưỡi tự nhiên xâm lược, quen thuộc quét đầy khoang miệng. Kinh nghiệm hôn môi của Giselle toàn là với cậu, mà lần nào cậu cũng chủ động sấn tới như thế, cô cứ để mặc cậu tàn sát nơi đôi môi mềm của mình. Lưỡi cậu rốt cuộc quấn lấy lưỡi cô, chúng trêu chọc nhau lâu đến nỗi rốt cuộc cô phải đẩy ra vì ngạt thở.

Gió thổi đưa tóc đưa áo chùng đưa làn hơi thở đan xen vào nhau. “Selly, đây là những ngày cuối cùng tớ ở Hogwarts,” Von thì thầm miên man bên tai cô, lại chất giọng cún con năn nỉ. “Cậu không muốn khiêu vũ cũng tớ sao?”

Cũng có thể là những ngày cuối cùng của cô...

Mở mắt ra, nhìn gương mặt chỉ cách mấy inch của cậu, hơi thở nồng ấm vấn vương trên má cô, đôi môi ướt át vừa quấn lấy môi cô ấy.

“Được rồi, tớ đồng ý.” 

Cậu hôn chụt lên má cô, mắt lấp lánh: “Tớ đã chọn lễ phục cho cậu rồi!”

Cậu ta chọn trước cả khi cô đồng ý, hay thật.

“Nhưng tớ không biết khiêu vũ đâu.”

“Lo gì, có tớ đây,” lại hôn lên má còn lại.

Tuổi 16 thật đẹp biết bao...

----

Thứ bảy và chủ nhật được tụi nó dành ra để ôn tập Độc dược. Ive xung phong giúp đám sư tử gạo lại bài vào chiều chủ nhật, trong một nỗ lực cuối cùng giúp Douglas và Nol có thể lấy con điểm E để được giáo sư Morton chấp nhận vào lớp N.E.W.T. 

May là cô trúng tủ hai câu Lý thuyết chung về Thuốc giải chung và công dụng của Đá Mặt Trăng. Câu viết công thức và cách pha chế thuốc dựng tóc gáy cũng tạm, cô cho rằng người ta hỏi câu này trong phần lý thuyết chứ không phải thực hành là vì loại thuốc này khá dễ, học ở năm 2 thôi. 

Giselle trả lời câu liệt kê các loại thuốc ngủ gồm một loại thuốc ngủ ngay lập tức, không mơ; Draught of Living Death thuốc độc làm người ta ngủ say như chết; rồi thêm cả thuốc Điều hòa giấc ngủ vốn chỉ cần một nửa thành phần của Draught of Living Death còn liều lượng thì chỉ bằng 1/4. 

Câu giải thích vai trò của bề dày đích vạc trong việc nấu độc dược thì cô không chắc đáp án của mình có đúng không, rằng tích giữa bề dày đích vạc với thời gian đun lửa và nhiệt độ sôi của đồng là một hằng số âm, nếu bề dày vạc tăng lên thì thời gian đun cũng sẽ tăng lên. Chắc mình ngồi nhầm phòng thi rồi, phải ngồi ở phòng thi vật lý Muggle mới đúng.

Bài thi thực hành buổi chiều, chúng nó được yêu cầu pha chế hai loại thuốc là Dung dịch Co rút (*) và Thuốc nổ (**) trong hai cái vạc khác nhau. Hai loại đều nằm trong giáo trình năm 5, nhưng việc pha chế cả hai cùng lúc trong 2 tiếng thi căng thẳng thì không dễ chút nào. Nhất là cứ cách 5 phút lại có đứa làm nổ vạc hoặc nổ bàn nổ ống tay áo vì không cẩn thận với sừng Erumpent. Tréo ngoe hơn là có cẩn thận đi chăng nữa, mà đứa bên cạnh lại lỡ tay làm nổ thì mình cũng run tay làm cái sừng rớt xuống đất và cả hai biến thành kết quả của thứ thuốc mà mình còn chưa kịp bắt tay pha chế.

Bảo sao lại có cái đề này, hóa ra là có ý đồ cả.

“Tớ nghĩ mình rớt mất,” Douglas xị mặt khi thuốc nổ của nó đã tự nổ trước khi hoàn thành. 

“Cậu không cô đơn đâu,” Nol cũng bí xị, “Ôi lỗ tai của tớ sắp bị Ive tra tấn rồi.”

“Thôi khỏi sợ, tớ còn phải ôn tiếp Lịch sử đây,” Ive quay về bàn Ravenclaw luôn.

“Đâu cần phải lấy O.W.L Lịch sử đâu,” Fitz thở dài. “Đúng là đám nerd Ravenclaw.”

Lịch sử đúng là môn không cần cố gắng nhất vì “chỉ có bị ếm bùa lú, hoặc đám cuồng khảo cổ học mới muốn học tiếp N.E.W.T” như nhóc Nol dõng dạc tuyên bố. Thế là tối thứ hai đó, chỉ có vài đứa sợ mình không đủ O.W.L với mấy môn dùng nhiều đũa phép mới cố mà ôn tập lần cuối với môn dùng nhiều giấy da này.

Lịch sử chỉ thi một lần vào sáng thứ ba, Giselle nghĩ mình đã viết sai một thỏa thuận nào đó trong Đàm phán ngưng chiến với ma cà rồng Transylvania 1834, và bỏ sót một số cái tên ngoằn ngoèo biên dịch từ ngôn ngữ yêu tinh trong Cuộc nổi loạn của yêu tinh 1612. Quá trình thành lập Liên minh Pháp thuật Đông Nam Á bất ngờ xuất hiện ở câu 6, thật lạ vì đó là nội dung tham khảo và giáo sư Eyler chỉ giảng có nửa tiết. Cuộc tấn công của người cá Selkie có lẽ có liên quan đến trận lũ sông Seine 1910 nhưng cô không viết vào kịp.

Kiếp trước nỗi ác mộng khối C quả không sai mà. May mà mình thi A B.

Thiên văn học luôn là môn Giselle ít kì vọng nhất, nên tối thứ ba cô an lành ngủ sớm sau những bữa thức đêm thức hôm nhừ người. Có vẻ như một giấc ngủ ngon làm tinh thần sung túc, cô phát huy vượt mong đợi trong bài lý thuyết sáng thứ tư, dù không chắc mình đã nối đủ hết các ngôi sao của chòm Trường Xà và Thất Nữ. Nhưng ít nhất đủ điểm đậu. Đến 11 giờ khuya thi thực hành, sao giăng đầy trời, quả là một đêm ngắm sao lý tưởng nếu bạn không bị bắt phải vẽ lại hết vị trí của các sao và chòm sao mà bạn quan sát được qua kính thiên văn.

Tình hình có vẻ khả quan, tụi nó leo xuống từng bậc thang với tâm trạng phấn khởi, bắt đầu có dư não để nghĩ đến buổi dạ tiệc sắp tới. Thế là cơn đau đầu mới bắt đầu: mời ai đi cùng đây.

Song hóa ra mọi chuyện cũng không quá bi đát với đội nhà sư tử, vì Nol đã mời được Ive từ lâu (một hành động tiến bộ mà Giselle với Matt tròn mắt khi nghe đến, còn Nol thì khịt mũi: “Mấy cậu đừng coi thường tớ!”); Matt dĩ nhiên đi cùng với nàng thơ Ravenclaw của mình; Fitz và Linda cho cặp thủ lĩnh nam nữ sinh; Douglas và Amy vui vẻ bắt cặp.

“Thằng Montgomery đã mời cậu chưa Selly?” Matt hỏi khi tụi nó trèo qua lỗ chân dung Bà Béo, sau 3 phút đứng nghe bà kêu ca về việc tụi nó lang thang quá khuya làm phiền đến bà, phớt lờ lý do chính đáng là môn Thiên văn thi giờ này của tụi nó.

“Ừm, rồi,” cô đáp.

“Tớ có thể đ.ấ.m gãy mũi Montgomery thay cậu nếu mà nó còn không dám mời cậu,” nhắc tới bất kỳ đứa nào trong đám rắn là Nol cộc.

Số học huyền bí cũng chỉ cần một bài thi vào buổi sáng thứ năm. Giselle nghĩ mình sẽ được điểm tối đa ở câu tìm điểm cân bằng ma lực của trái Quaffle và ống kính mách lẻo, tính khả năng chịu lực của bùa Protego Maxima khi ếm lên vùng đất có diện tích 25x50m mà không có phép thuật gia trì thêm. Nhưng lý luận ảnh hưởng của số 5 lên các sự kiện lịch sử thế kỷ 17 thì không chắc vì không nhớ đủ ngày tháng của mấy lần Troll Andes tấn công thành Cuzco.

Khi hết giờ nộp bài, Giselle thở phào một hơi vì dù gì đi nữa, chỉ còn một môn Sinh vật huyền bí vào ngày mai nữa thôi. Hòa cùng dòng người ùa ra khỏi phòng thi như bị giặc đuổi, cô đang nghĩ xem mình có nên ra gốc cây thủy tùng nữa không thì bị Ive kéo đi thư viện tìm thông tin về Hồ Đen.

Ive đã lập một danh sách cả chục vật liệu quý giá cần tay nghề của yêu tinh rèn đúc, nhưng có vẻ như không cái nào là có khả năng tích tụ trầm tích dưới đáy hồ được. Giselle nhún vai, đến cả giáo sư Khan và giáo sư Kenworthy cũng không biết tên chính xác của thứ vật liệu đó mà, không thể tra cứu được ở thư viện cũng là điều dễ hiểu.

Không có gì nhiều với bài thi lý thuyết cuối cùng, nhưng đến chiều, Giselle đã bị bỏng ngón cái và ngón trỏ vì mấy con cua lửa, con Bowtruckle thì thân thiện hơn vì có vẻ như nó thích mùi cây thủy tùng còn vương trên người cô. Không hiểu tại sao lại cho Vong Mã vào bài thi vì theo như cô quan sát chỉ có chưa đến chục đứa nhìn thấy được loài sinh vật này. Nhưng có vẻ như giáo sư Abbott đã truyền dạy rất kỹ, đám nhóc vẫn biết cách chọn các loại thịt sống cho chúng ăn khá tốt. Cuối cùng là thực hành lấy đồ ra khỏi túi của một con Niffler. Giselle nhận ra ngay đó là con Niffler cái Chilli ở Khu bảo tồn. Chilli thích cô đến độ chỉ cần bốc vụn thức ăn cho nó ăn là nó sẽ nằm im để cô chọt lét trút xuống mấy đồng Galleon trong cái túi trước bụng. Xong Chilli lại đu lên tay cô, bò sát đến cọ cọ mõm vào má làm cô cười khúc khích lên.

Thế là xong O.W.L, Giselle tự tin nghĩ mình sẽ lấy được cả 10 O.W.L.

-----

(*) Shrinking Solution: Dung dịch Co rút

(**) Erumpent Potion: Thuốc nổ

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.