Tạ Trường Ninh Tái Sinh, Hầu Phủ Náo Loạn Rồi!!! - Chương 232: Hắn Có Thù Với Thiên Lao Sao?
Cập nhật lúc: 06/09/2025 11:10
Hoàng thượng có lẽ là đang nhớ lại chuyện xưa, cũng có thể là trong lòng không nỡ xuống tay.
Nhưng Tạ Trường Ninh biết rõ, người tuyệt đối sẽ không tha cho Tề phi và tứ hoàng tử.
Quả nhiên, hoàng thượng ngừng lại trong chốc lát rồi trầm giọng hạ chỉ:
"Lập tức tống bọn họ vào thiên lao, chờ xử lý.''
Một tia ý cười lóe lên trong mắt Tạ Trường Ninh.
Ngay sau đó, hoàng thượng ngẩng đầu nhìn nàng và Tạ Huyền:
"Mọi chuyện đã tra rõ, các ngươi bị oan. Lui xuống đi."
"Tạ ơn Hoàng thượng."
Hai người đồng thanh đáp, dập đầu tạ ơn rồi chậm rãi lui khỏi đại điện.
Tạ Trường Ninh cảm nhận rõ ràng, ánh mắt hoàng thượng vẫn luôn dõi theo bóng lưng nàng và đại ca.
Tin tức từ Vinh Dương đến quá đúng lúc, hoàng thượng sao có thể không nghi ngờ có liên quan đến bọn họ?
Ánh mắt ông gắt gao bám chặt, khẽ nheo lại, sát khí ngấm ngầm lan tỏa.
Kẻ lừa vua dối chúa… chẳng lẽ chỉ có Tề phi và tứ hoàng tử?
Tạ Huyền nhất định đã sớm biết chuyện tứ hoàng tử cất giấu binh mã riêng ở Vinh Dương.
Vậy mà không lập tức bẩm báo, đã là đại nghịch bất đạo!
Là thần tử, hành vi ấy chính là vượt quyền.
Cho nên… bọn họ cũng đáng chết!
Sát ý lóe lên trong mắt hoàng thượng.
"Phụt…"
Nghĩ đến Tề phi và tứ hoàng tử, ông không kìm được nữa, phun ra một ngụm máu, trước mắt tối sầm.
Thật ra từ trước đó ông đã cảm thấy thân thể có phần khó chịu.
Nhưng vẫn cố gắng gượng ép.
Ông sao có thể tỏ ra yếu đuối trước mặt bá quan?
Đặc biệt là trước mặt Trấn Quốc Công.
Một khi ông để lộ điều gì, ai biết Trấn Quốc Công sẽ nổi dã tâm gì?
"Hoàng thượng!"
Mọi người kinh hô thất thanh.
Tại phủ đệ của tứ hoàng tử.
Dù bị đ.â.m một nhát, nhưng may mắn không trúng tâm mạch.
Thái y đang băng bó cho hắn, nhờ cứu chữa kịp thời mà hắn đã tỉnh lại.
Hắn hoàn toàn không hay biết gì về những biến cố trong cung.
Khi Vương công công mang người đến truyền chỉ, hắn còn vui vẻ đón tiếp:
"Phụ hoàng đã xử lý Trấn Quốc Công và Tạ Trường Ninh rồi chứ?
Xin công công chuyển lời đến phụ hoàng, bảo người đừng lo.
Đợi ta khỏe hơn một chút, sẽ vào cung thỉnh an."
Nói đoạn, hắn hơi ngập ngừng:
"Còn mẫu phi…"
Không đợi hắn nói hết, Vương công công liền lạnh lùng cắt lời:
"Hoàng thượng có chỉ: lập tức tống tứ hoàng tử vào thiên lao."
Sắc mặt Tứ hoàng tử lập tức tái nhợt, kinh ngạc không thể tin nổi.
Hắn ngẩn người mất một lúc mới lắp bắp hỏi lại:
"Vương công công… ngươi… vừa nói gì?"
Vương công công nhếch môi cười lạnh:
"Tứ hoàng tử đã làm gì ở Vinh Dương, trong lòng người rõ nhất, không cần lão nô nhiều lời.
Không giấu gì tứ hoàng tử, trưởng công chúa đã được hoàng thượng ban rượu độc, vừa mới qua đời."
Mặt tứ hoàng tử trắng bệch như tờ giấy, run rẩy lặp lại:
"Sao… sao có thể như vậy…"
Lúc này, Thẩm Tri Tự cũng đang có mặt, và so với tứ hoàng tử, hắn càng thêm kinh hoảng.
Rõ ràng tứ hoàng tử mới là người thắng cuối cùng!
Cũng bởi tin chắc vào điều đó, hắn mới dốc toàn lực mà đi theo tứ hoàng tử.
Nhưng… mới đó thôi mà?
Tứ hoàng tử đã bị tống vào Thiên Lao.
Lại còn phạm tội mưu phả, tội lớn nhất trong thiên hạ!
Hắn còn đang đắc ý cho rằng hôm nay là ngày Trấn Quốc Công và Tạ Trường Ninh thân bại danh liệt.
Báo thù nằm trong tầm tay!
Ai có thể nói cho hắn biết, rốt cuộc sao mọi chuyện lại thành ra thế này?
Chẳng lẽ… lại là trò của Tạ Trường Ninh và Trấn Quốc Công?
"Không! Ta muốn gặp phụ hoàng!"
Tứ hoàng tử như điên cuồng hét lên, vùng vẫy đòi vào cung diện thánh.
"Điện hạ e là không còn cơ hội đó đâu."
Vương công công lạnh lùng phất tay, cấm vệ quân lập tức xông vào, chế ngự hắn.
Ánh mắt Vương công công lướt qua Thẩm Tri Tự và mấy mưu sĩ, gằn giọng:
"Bắt hết bọn chúng lại cho ta!"
Lòng Thẩm Tri Tự nguội lạnh.
Hắn chỉ muốn c.h.ế.t cho xong.
Vừa mới thoát khỏi thiên lao, chưa đến bao lâu, lại bị bắt giam lần nữa!
Hắn là có thù oán gì với Thiên Lao sao?
Cung Triều Vân.
Tề phi vừa mới tỉnh lại, còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, cấm vệ quân đã ập vào.