Tiểu Thư, Ám Vệ Của Nàng Cũng Là Nhân Viên Xuyên Nhanh - Chương 2. Ai Con Cũng Muốn Hết...

Cập nhật lúc: 01/12/2025 13:12

Trong không khí trầm lặng của buổi sáng sớm hôm ấy, tiểu thư Ân Ái Mỹ cất giọng như tiếng oanh vàng thánh thót, nũng nịu dỗi hờn:

- Cha, mẹ! Hai người đã hứa với con là để cho con tùy ý lựa chọn mà! Bây giờ tất cả bọn họ đều đã ở đây rồi, hai người lại muốn tinh lọc bớt đi. Ngộ nhỡ trong số những người phải rời đi, có người phù hợp với yêu cầu của con rồi sao? Cha, mẹ, để Miu Miu tự chọn người, nhé?

Ân Ái Mỹ từ nhỏ đã bé bỏng và dịu ngoan như một bé mèo con, cho nên Đại công tử của Ân gia, anh trai ruột của nàng, con trai duy nhất của Ân thượng thư, đã nghĩ ra một cái biệt danh vô cùng đáng yêu cho cô em gái cưng của mình: Miu Miu. Cái biệt danh vừa thể hiện rất đầy đủ sự khả ái mềm mại của Ân Ái Mỹ, vừa thể hiện sự nâng niu chìu chuộng của cả nhà dành cho nàng. Thế nên, cứ mỗi khi Ân Ái Mỹ tự xưng là Miu Miu, thì tâm can của toàn thể Ân gia đều nhũn ra như băng tuyết gặp nắng hè.

Lần này cũng không ngoại lệ. Ân phu nhân vốn còn đang không mấy hài lòng, nghe đến hai từ “Miu Miu” thì ngay lập tức gật đầu như giã tỏi:

- Được rồi! Nếu Miu Miu đã muốn đích thân chọn lựa, cha mẹ cũng sẽ không xen vào. Đúng không lão gia?

- Đúng vậy! - Ân thượng thư sảng khoái gật đầu - Miu Miu của nhà ta đã muốn, thì bọn ta chỉ có thể nghe theo thôi.

Thế là Ân thượng thư nắm tay Ân phu nhân, thong thả bước vào trong phòng, ngồi vào ghế, vừa thảnh thơi uống trà vừa nhìn ra ngoài sân vườn, quan sát con gái yêu thể hiện quyền hạn của chủ nhân. Được song thân phụ mẫu nhanh chóng chấp thuận ý muốn, lại còn có được sự tự do thoải mái chọn người, Ân Ái Mỹ vừa cảm động vừa đắc ý.

Nàng hếch cái mũi nhỏ lên trời, cố gắng tỏ ra cao ngạo mà cất tiếng:

- Các ngươi mau đứng cho ngay ngắn, từng người một bước ra, báo danh tính và sở trường cho ta biết xem nào!

Đội trưởng đội ám vệ khẽ nhắc nhở:

- Tiểu thư,... Bọn họ không có danh tính, chỉ dùng số hiệu.

- Vậy thì cứ báo số hiệu, rồi nói rõ sở trường của bản thân. Nhưng các ngươi phải lần lượt bước ra cho ta quan sát nữa đấy.

Ân Ái Mỹ vận giữ bộ dáng hếch mũi lên trời nói xong câu đấy rồi mới cảm thấy mỏi cổ mà hạ mặt xuống. Nàng len lén xoay xoay cái cổ, thầm cảm thán và tức giận sự yếu ớt của thân thể này.

Ân phu nhân vẫn luôn chú ý nhất cử nhất động của con gái, nên bà nhanh chóng phát hiện ra sự mỏi mệt của Ân Ái Mỹ. Bà vừa nhỏm dậy thì Ân thượng thư đã ngăn lại. Ông cũng nhận ra sự suy nhược của con gái đã trầm trọng hơn. Chỉ mới nói có mấy câu đã mỏi mệt? Xem ra, ông không chỉ cần tăng cường bảo vệ con gái, mà còn phải tìm cách giúp nàng khang kiện thân thể hơn.

Ân thượng thư bèn bảo gia nhân khiêng ghế mềm ra cho con gái. Ân phu nhân được đà, lại ra lệnh cho tỳ nữ mang thêm ra sân vườn một chiếc bàn nhỏ kèm theo vài món bánh ngọt và một bình trà. Sau đó, Ân thượng thư đuổi hết người hầu ra ngoài, lại sai đóng cửa lại, để ông bàn bạc việc riêng với vợ.

Vậy là, trong khi Ân Ái Mỹ đang ngồi trên ghế mềm, tay cầm bánh ngọt, tay bưng chung trà, mắt chằm chằm nhìn từng người từng người một trong nhóm ám vệ khai báo về số hiệu và sở trường; thì trong phòng riêng, Ân thượng thư cũng đang phải thuyết phục Ân phu nhân đồng ý với kế hoạch của ông sắp xếp một chuyến rèn luyện thân thể cho con gái.

Thời gian chầm chậm trôi qua. Khi Ân thượng thư và Ân phu nhân đã có thể thống nhất được ý kiến, thì Ân Ái Mỹ cũng đã có quyết định của riêng mình. Nàng khẽ khàng gõ cửa. Ân thương thư cao giọng nói:

- Vào đi!

Cửa bật mở, Ân Ái Mỹ phụng phịu bước vào. Nhìn gương mặt bùng thụng của con gái, Ân phu nhân lo lắng hỏi:

- Sao thế, Miu Miu? Con có chỗ nào không khỏe à? Hay là... bọn chúng dám chọc giận con?

- Không phải đâu ạ! Con không có mệt! Bọn họ cũng không có chọc giận con!

Ân phu nhân cau mày:

- Thế tại sao mèo con của chúng ta lại như bị giẫm phải đuôi vậy hả?

Ân Ái Mỹ vẫn đứng cúi đầu im lặng. Bộ dáng của nàng khiến cho Ân thượng thư cũng bắt đầu lo lắng. Ông nghiêm giọng nói:

- Rốt cuộc là có chuyện gì? Nếu có kẻ nào dám trêu chọc con, thì con cứ nói với cha. Ta nhất định sẽ thay con trừng trị hắn!

- Không phải là “có kẻ nào” đâu ạ! - Ân Ái Mỹ nũng nịu - Mà là tất cả bọn họ!

- Tất cả? Bọn họ? Con nói cho rõ xem nào!

Ân thương thư có chút không tin nổi, buột miệng hỏi lại hai câu và gằn giọng ra lệnh một câu hướng về phái con gái. Đội ám vệ của ông được huấn luyện rất bài bản, rất kỹ lưỡng, rất chọn lọc, sao lại có thể xảy ra chuyện dám dĩ hạ phạm thượng với chủ nhân, mà lại còn là toàn bộ một đội tinh nhuệ nhất với ba mươi ám vệ? Bọn chúng muốn tạo phản sao?

Nét mặt hầm hầm tức giận của Ân thượng thư khiến Ân Ái Mỹ có phần sợ hãi. Nàng rụt vai lại, lí nhí:

- Bọn họ... ai cũng có tài năng riêng, ai cũng giỏi. Con không thể chọn được ai cả. Ai con cũng muốn hết...

Ân thượng thư và Ân phu nhân ngớ người ra một lúc rồi nhìn nhau, phì cười. Cô bé mèo con của họ đúng là lém lỉnh. Thì ra là bé con muốn chọn hết cả đội ám vệ. Ân thượng thư giả vờ nghiêm mặt:

- Con muốn tất cả bọn họ? Con có quản lý nổi tất cả ba mươi người hay không?

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.