Tình Yêu Của Người Đàn Ông Từng Bắt Nạt Tôi - Chương 116: Phố Núi Bình Yên - 2
Cập nhật lúc: 07/09/2025 03:48
Hạ Vân Thanh đặt điện thoại xuống, áp hai tay vào ly sữa nóng, nhìn ra phố xá lung linh bên ngoài. Thật kỳ lạ khi cô có thể nói chuyện qua lại với anh một cách tự nhiên và thân tình như vậy sau những gì đã xảy ra.
Có lẽ nào tất cả chỉ là hiểu lầm, là do cô giàu trí tưởng tượng quá? Có lẽ nào anh chỉ quan tâm cô như một người em gái?
Nếu là như vậy thì thật tốt biết bao.
Sau khi mua kẹo thông họng cho trưởng phòng, Hạ Vân Thanh quay trở lên. Lúc này, ở thành phố rợp ánh đèn neon lung linh, Trần Quân Nghị đã chìm vào giấc ngủ. Men nồng của thứ rượu vang đắt tiền giúp anh dễ dàng đi vào mộng đẹp.
Đêm chậm rãi trôi, bình minh trên phố núi nhẹ nhàng đến. Đúng bảy giờ sáng, hai cô gái đã rời khỏi khách sạn.
Trưởng phòng kinh doanh bảo tài xế đưa họ tới một khu chợ rồi cô thoăn thoắt đi vào.
Hạ Vân Thanh không dám hỏi, chỉ hối hả chạy theo đàn chị. Và mắt cô gần như lồi ra khi thấy trưởng phòng mua mấy quả sầu riêng to đùng, còn có ớt, rồi mướp đắng, rồi nấm…
Không phải là sếp cô muốn nấu ăn cho chủ tịch tỉnh đấy chứ?
Từ chợ trở ra, cả hai đi thẳng tới ủy ban nhân dân tỉnh nằm trong khu trung tâm hành chính – chính trị của tỉnh. Trên đường đi, trưởng phòng soạn tin nhắn, gởi cho chủ tịch tỉnh, thông báo rằng cô sắp tới.
Sau khi xuất trình giấy tờ cho bảo vệ, chiếc xe lăn bánh qua cổng rồi dừng lại trước bậc tam cấp của tòa nhà, nơi là trụ sở, cơ quan đầu não của tỉnh.
- Chị Phương Mỹ Tình đúng không ạ? – Cô nhân viên lễ tân lên tiếng hỏi ngay khi thấy hai cô gái bước vào.
- Vâng, là tôi. – Trưởng phòng kinh doanh gật đầu.
- Mời chị đi lối này.
Nhân viên lễ tân lịch sự làm cử chỉ mời rồi dẫn hai cô gái đến trước văn phòng chủ tịch tỉnh.
Bây giờ vẫn chưa đến giờ làm việc và các lãnh đạo thường sẽ đến văn phòng sớm trước nửa tiếng để tiếp một số vị khách đã hẹn xin được gặp họ từ trước.
Tập đoàn Thiên Niên Kỷ là một tập đoàn đa ngành xuyên quốc gia nên vị trí trưởng phòng kinh doanh của Phương Mỹ Tình có trọng lượng tương đương chức vụ giám đốc của các doanh nghiệp lớn.
Lẽ đương nhiên, chủ tịch tỉnh phải nể mặt cô vài phần. Ngay khi cô nhắn tin xin được gặp, ông không do dự mà đồng ý ngay.
- Ông ấy ở bên trong ạ. – Cô nhân viên lễ tân nói.
- Cảm ơn cô. – Cả trưởng phòng và Hạ Vân Thanh đồng thanh lên tiếng.
Sau hai tiếng gõ làm hiệu, trưởng phòng đẩy cửa bước vào. Hạ Vân Thanh cũng đi theo.
- Chào anh, em là Phương Mỹ Tình. – Trưởng phòng nhoẻn miệng cười, tiến lại, đưa tay ra trước mặt người đàn ông.
Chủ tịch tỉnh cũng nhanh chóng đứng lên, bắt tay cô. Ông đã từng nghe qua cái tên Phương Mỹ Tình nhưng đây là lần đầu tiên được gặp trực tiếp người đẹp.
Vẻ đẹp năng động, tươi tắn của cô có thể đánh động trái tim của bất kỳ một người đàn ông trung niên nào.
- Chào em. Người đẹp quả thật đẹp như lời đồn. – Ông mỉm cười.
- Cảm ơn vì lời khen. À, giới thiệu với anh, đây là nhân viên của em, cô ấy tên Hạ Vân Thanh. – Trưởng phòng dịch ra một chút, để lộ cô gái nhỏ phía sau lưng mình.
- Chào anh. – Hạ Vân Thanh lễ phép cúi đầu.
- Chào cô. Tập đoàn Thiên Niên Kỷ tuyển nhân viên mà không khác gì tuyển thí sinh đi thi hoa hậu. Ai cũng xinh đẹp cả. – Ông nhìn cô, chậm rãi nói.