Tình Yêu Của Người Đàn Ông Từng Bắt Nạt Tôi - Chương 117: Đẳng Cấp Trưởng Phòng - 1
Cập nhật lúc: 07/09/2025 03:48
- Cảm ơn anh đã quá khen. – Hạ Vân Thanh xấu hổ cúi đầu.
Trưởng phòng cười thầm rồi đặt túi lớn, túi nhỏ lên bàn làm việc của chủ tịch.
Hạ Vân Thanh cũng đặt mấy trái sầu riêng xuống cạnh chân bàn. Cô thật không ngờ sếp mình lại dùng những thứ dân dã này làm quà biếu cho một vị lãnh đạo cao nhất nhì tỉnh.
- Em có ít quà quê tặng anh. Những thứ này đều là từ vườn nhà em, do em đích thân hái để tặng anh. Hàng sạch, không thuốc. Vốn tưởng chiều hôm qua sẽ được gặp anh cùng các anh bên ban quản lý dự án, nhưng rồi các anh lại bận, nên giờ em mới tặng anh được. – Trưởng phòng cười duyên.
Hạ Vân Thanh cứng họng, lặng lẽ nuốt nước bọt trước màn đổi trắng thay đen của sếp mình. Trái sầu riêng to như vậy, đẹp như vậy, có chắc là không thuốc hay không?
Cơ mà chỉ ăn mấy trái này thôi thì cũng không thể ảnh hưởng đến sức khỏe đúng không? Dù gì họ cũng bày bán đầy chợ và người mua vẫn cứ mua đấy thôi.
- Ôi trời, em xách làm gì cho nặng tay vậy? – Chủ tịch nhìn mớ “quà quê” của cô, tâm trạng tốt lên không ít.
- Lần đầu gặp anh, em cũng không biết phải thể hiện sự mong chờ của mình như thế nào. Nên em nghĩ hay là tặng anh những thứ mà em cũng có công vun trồng, chăm sóc. Như vậy, anh sẽ cảm nhận được thành ý của em. – Trưởng phòng duyên dáng đáp lời.
Ở bên cạnh, Hạ Vân Thanh chăm chú học hỏi cách “kinh doanh” của đàn chị. Đúng là không phải chức vụ đó tự dưng mà rơi xuống đầu trưởng phòng.
- Ừ, mấy cái tự nhà trồng như này rất quý. Giờ ra ngoài mua toàn là mấy thứ nhúng thuốc kích thích, tăng trưởng gì đấy, ăn cũng không dạn miệng mà ăn. – Chủ tịch tỉnh gật gù.
- Anh nói đúng. Em toàn ăn đồ nhà trồng, bất đắc dĩ lắm mới mua đồ bên ngoài. Nhưng anh em mình sao tránh khỏi việc ăn uống với đối tác chứ. Nên là em sẽ uống chanh vào mỗi buổi sáng để thải độc.
- Uống chanh thải độc à? – Chủ tịch tỉnh tròn mắt ngạc nhiên.
- Vâng, sáng sớm, lúc chưa ăn gì, anh cắt mấy lát chanh, cho vào nước ấm và uống. Vừa thải độc, vừa ngăn ngừa cao huyết áp, còn chống được ung thư. Tốt cực kỳ.
Sau màn chào hỏi, làm quen và tặng quà suôn sẻ, cả ba người cùng ngồi xuống để nói về công việc.
Trưởng phòng biết người đàn ông này rất bận rộn nên nhanh chóng vào vấn đề chính, liên quan đến công trình mà Thiên Niên Kỷ đã làm hồ sơ suốt mấy tháng nay.
- Vốn cấp cho dự án đó bị cắt nhiều không anh? Anh cắt ít ít thôi, cho tụi em lời chút đỉnh, còn có tiền để em đi lại, ăn cơm, hát hò với các anh. – Trưởng phòng vừa cười vừa nói, nửa thật nửa đùa.
- Anh đang cân đối nguồn vốn giữa các dự án. Khi nào ra quyết định thì anh sẽ bảo cấp dưới thông báo ngay cho bên em. – Chủ tịch tỉnh nhấp ngụm trà, bình tĩnh đáp.
- Hay là anh ra quyết định trong hôm nay luôn đi. Ưu tiên em gái từ xa lặn lội lên đây. Bên em đã chuẩn bị nhân lực cho công trình này rồi, kéo dài lại phải sắp xếp lại. – Trưởng phòng làm mặt đáng thương.
Theo như cô biết từ thông tin của trưởng ban quản lý dự án thì rõ ràng cuộc họp hôm qua đã đưa đến kết quả cuối cùng rồi.
Tuy vậy, ông không thể nói cho cô biết rõ con số đó bởi một khi quyết định chưa được ký, đóng dấu thì vẫn có thể thay đổi bất cứ lúc nào. Tất cả phụ thuộc vào người đàn ông quyền lực này.
Và cô biết khi cô bước ra khỏi căn phòng này, chắc chắn sẽ có những người khác bước vào và cầu xin điều giống như cô đã nói.