Tình Yêu Của Người Đàn Ông Từng Bắt Nạt Tôi - Chương 118: Đẳng Cấp Trưởng Phòng - 2

Cập nhật lúc: 07/09/2025 03:48

Thương trường là chiến trường, một phút lơ là cũng có thể mất miếng bánh đã dâng tới miệng vào tay người khác. 

Quan trọng là chuyến đi này của cô không thể về tay không được. Cô nhận nhiệm vụ đi lấy hồ sơ thì cô nhất định phải đem cho bằng được hồ sơ về.

- Giờ mà anh có ký thì em vẫn phải về đợi thôi đúng không? Công ty em phải sửa sang, điều chỉnh lại hồ sơ các thứ mà. – Ông chậm rãi nói tiếp.

- Em sẽ ở đây và chỉnh sửa hồ sơ luôn. Đi mà, anh ký quyết định rồi nói với bên ban quản lý dự án hỗ trợ bên em điều chỉnh hồ sơ với. Đi mà anh, ký kết hợp đồng xong sớm thì em mới có cớ lên đây thăm các anh thường xuyên. Đi mà, anh không giúp là em giăng mùn, trải chiếu, nằm ăn vạ ở đây luôn cho anh xem. 

Bộ dáng nũng nịu, trẻ con của trưởng phòng khiến chủ tịch tỉnh bật cười. Ông không ngờ Thiên Niên Kỷ lại có một nhân sự dễ thương và kỳ lạ như vậy. 

Những căng thẳng mà ông phải chịu đựng trong suốt một tuần qua đã tan biến khi nhìn thấy cách cô nàng ăn vạ. Cô khiến ông nhớ đến người vợ quá cố của mình. 

Trước khi kết hôn với ông, bà cũng là một nhân viên kinh doanh giỏi của một công ty lớn trên địa bàn tỉnh. 

Gương mặt, vóc dáng của họ không giống nhau nhưng tính cách thì một chín, một mười. Đây là lần đầu tiên, ông nhìn thấy bóng dáng của người mình yêu qua một người phụ nữ khác.

- Được rồi, lát nữa anh sẽ ký. Chiều nay, em mời bên ban quản lý dự án đi dùng cơm nhé.

- Vâng, nhưng em sợ họ từ chối. – Trưởng phòng xụ mặt.

- Cứ bảo anh kêu em gọi, nói với họ có anh tham gia. 

- Ôi, em sẽ gọi liền. Cảm ơn anh. Vậy, em xin phép về ngủ một giấc ạ, tối nay còn có sức chiến đấu với các anh.

- Được rồi. – Chủ tịch lắc đầu tỏ vẻ chịu thua cô, khóe môi cong lên thành một nụ cười mỉm.

Sau khi chào tạm biệt ông, hai cô gái dắt díu nhau ra về. Phải đến khi ngồi vào xe, Hạ Vân Thanh mới thở phào nhẹ nhõm. 

Nghĩ đến việc trưởng phòng mua bừa hoa quả ngoài chợ nhưng lại nói là của nhà trồng, và nhớ lại cách chủ tịch tỉnh trân quý chúng như thế nào, Hạ Vân Thanh không thể không bụm miệng cười. 

- Chị biết em cười điều gì. Đối với những người như ông ấy thì chẳng còn thiếu thứ gì cả. Mấy món “quà quê” ấy là để họ thấy mình trân trọng và cực khổ vì họ như thế nào. Kiểu như… mình phải chạm vào trái tim họ, khiến họ cảm thấy gần gũi với mình. – Trưởng phòng nói, tâm trạng lộ rõ vẻ thoải mái.

- Vâng, nhưng trái sầu riêng đó…

- Không sao đâu, lâu lâu mới ăn một lần thì không đến nỗi bệnh đâu. Hơn nữa, chị có tặng chanh đó, ăn chanh sẽ thải độc nhanh thôi. 

Dứt lời, trưởng phòng kinh doanh rút điện thoại ra, nhắn tin cho trưởng phòng dự án, thông báo rằng nội trong hôm nay, quyết định mới sẽ được phê duyệt và nếu như không có gì thay đổi, cô và Hạ Vân Thanh sẽ trực chiến trên này cho đến khi hợp đồng được ký kết. Sau đó, cô cũng gởi một tin nhắn cho phó phòng kinh doanh.

- Giờ mình đi ăn sáng rồi về ngủ lấy sức. Tối nay hẳn là một đêm say bí tỉ đấy. – Trưởng phòng thở dài.

- Em không uống được nhiều lắm. – Hạ Vân Thanh lo lắng.

- Yên tâm, để lát về khách sạn, chị chỉ em vài chiêu. Không phải em nghĩ chị uống ngang ngửa với mấy gã đàn ông mà không say đấy chứ? – Trưởng phòng nháy mắt tinh nghịch.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.