Tình Yêu Phong Vân - Chương 243: Chủ Tịch Vô Tình - 1
Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:16
Tháng tháng tiếp nối, nhịp xoay vần của dòng thời gian cứ êm đềm đưa mãi, tàn đông lại tới đông, qua xuân rồi đến hạ. Ngắm những hạt mưa đám mây lất phất bên ô cửa kính, Vỹ Đình bỗng tiếc nhớ về nụ hôn anh đã trao Thủy Nguyệt trong cơn mưa đêm năm nào. Chẳng phải mùa đông giá lạnh và tuyết cũng không rơi nhưng sao nhìn áng mây in trên nền trời kia lại thấy lòng tái tê đến thế.
Bốn mùa trôi đi lặng lẽ, bước chân anh mải miết tìm chút hương tình cố tri còn vương vấn trên những lối yêu xưa. Trăm nỗi nhớ, ngàn nỗi thương anh chỉ biết gởi vào mây gió mà chẳng thể tâm sự cùng ai. Bao đêm dài vô tận được kẻ si tình khỏa lấp bằng thứ men đắng ngắt và làn khói mịt mờ.
Nghe tiếng gõ cửa vang lên, Vỹ Đình thôi không nhìn ngó ngoài trời nữa, lập tức cắm mặt vào máy tính. Bảng dữ liệu mới chỉnh sửa xong đang bôi đen chờ copy theo ngón tay ấn nhầm bàn phím của anh mà delete luôn. Vừa nhấp chuột khôi phục lại thì Lưu Niệm Từ cũng vừa bước tới.
- Chào chủ tịch Vương. Giám đốc La đến rồi ạ, cô ấy đang chờ anh trong phòng họp.
- Được, đi thôi.
Vỹ Đình nói xong liền rời khỏi bàn. Lưu Niệm Từ chờ anh bước ra trước rồi mới theo sau. Hơn một năm nay, cô chính thức tiếp nhận vai trò trợ lý chủ tịch thay cho Tuấn Kiệt và làm tất cả mọi việc hắn từng làm nhưng được cái sướng hơn hắn là Vỹ Đình không bắt cô truy lùng tung tích của Thủy Nguyệt. Tuy vậy, cô biết rõ vị chủ tịch tài giỏi chưa thể xóa nhòa hình bóng người xưa, tấm ảnh hôn thê vẫn chung thủy xuất hiện trên màn hình điện thoại của anh chính là bằng chứng.
Trông thấy người đàn ông hoàng kim tiến vào, La Hải An vui vẻ đứng lên, đưa tay ra. Vỹ Đình cũng lịch sự bắt tay người đẹp và mời cô ngồi. Bản thân La Hải An phải công nhận là vị CEO này rất có sức hút, từ ngày quen biết nhau thông qua người anh trai La Hải Triều thì cô đã có cảm tình khá đặc biệt dành cho anh.
Hôm ở triển lãm thấy anh lôi lôi kéo kéo một cô gái đi lên lầu khiến cô rất đỗi tò mò nên lập tức tìm hiểu ngay sau đó. Cuối cùng chẳng được bao nhiêu thông tin, chỉ biết rằng cô ấy từng là nhân viên của Thịnh Vũ và là vị hôn thê của anh, nghe đâu hai người cũng chuẩn bị hôn lễ xong xuôi hết rồi nhưng bỗng dưng tới phút thứ chín mươi thì mọi thứ trả về lại số mo, anh tiếp tục làm người đàn ông độc thân buồn bã.
- Trưa nay cùng nhau đi ăn cơm nhé. – Cô lên tiếng đề nghị ngay khi mới ngồi xuống.
- Vào công việc thôi. - Vỹ Đình vừa đáp vừa lật nhanh tập tài liệu để sẵn trên bàn.
La Hải An bĩu môi chán nản rồi đưa tay ra hiệu bảo tên trợ lý nam đứng kế bên trình bày sơ lược về các thỏa thuận liên danh mà phía cô đưa ra.
Vỹ Đình chăm chú lắng nghe hắn nói, chốc chốc lại gật đầu đồng tình. Phía Hải Sơn không bổ sung thêm điều kiện nào lấn lướt so với bản gởi mail ban đầu, chung quy vẫn là hợp tác đôi bên cùng có lợi. Chỉ có điều là đột nhiên bên ấy đòi đứng đầu liên danh.
Lúc trước cả hai tập đoàn đã từng liên danh một vài dự án nhưng đại dự án sân bay quốc tế lần này có quy mô tính chất khá khủng, bao gồm chín đường băng và nhà ga lớn nhất nhì thế giới, phục vụ một trăm triệu lượt khách mỗi năm, yêu cầu nguồn tài chính và nhân lực rất cao.
Dự kiến thời gian hoàn thành phải mất mười năm có lẻ. Hơn nữa, các nhà thầu nước ngoài cũng nhảy vào nên buộc lòng Hải Sơn và Thịnh Vũ phải liên thủ chặt chẽ nếu muốn ghi tên công ty mình lên bảng thông tin công trình.
- Hãy để Thịnh Vũ đứng đầu liên danh như thỏa thuận ban đầu. - Vỹ Đình gấp tập tài liệu lại, đưa mắt nhìn người đối diện.
- Sao vậy? Trước giờ anh đều để Hải Sơn đứng đầu mà. Anh sợ tiền rót về bị Hải Sơn chiếm dụng sao?
- Không có. Chỉ là Thịnh Vũ thực hiện sáu mươi phần trăm công việc, Hải Sơn chỉ có bốn mươi, cứ bên nào nhiều thì tiền về tài khoản bên đó, mấy dự án trước là do năm mươi năm mươi nên tôi mới cho Hải Sơn đứng đầu.
- Sao tôi cứ có cảm giác như anh không tin tưởng nhau vậy? – La Hải An phụng phịu.
- Tôi chỉ làm theo quy định mà thôi.
- Được rồi. Vậy trưa nay có đi ăn cùng tôi không?
- Các tài liệu liên quan còn thiếu bên cô tranh thủ tập hợp gởi cho Lâm phó tổng kiểm tra trước nhé. Còn về bữa trưa thì đợi khi nào có kết quả trúng thầu rồi ăn mừng một thể.