Tôi Nhặt Được Người Chồng Tỷ Phú - Chương 39: Giao Dịch Nhỏ - 1
Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:16
- Em có muốn cắt bỏ cái đuôi tên Lục Quốc Vinh không? Nếu em muốn, anh sẽ làm. Gã đàn ông đó là một trong mười người có tiếng trong giới kinh doanh của thành phố này. Em nghĩ anh ta sẽ vì nhìn thấy cảnh ban nãy mà từ bỏ mục tiêu chưa đạt được là em sao? – Tôi lên tiếng hù dọa Khương Nhu.
- Vậy anh giúp tôi với nhé. Nhưng mà… nhưng mà… tôi sợ anh ta sẽ làm gì đó với công ty của ba bạn tôi. – Mặt Khương Nhu méo mó.
- Yên tâm, nhưng anh không làm không công đâu, khi xong việc, hãy chủ động tặng anh một nụ hôn nồng nàn.
Mặt Khương Nhu đỏ lựng nhưng cô ấy vẫn gật đầu, rất nhẹ, nếu mắt tôi không tinh tường thì sẽ không thấy được cái gật đầu này, sẽ tưởng là cô ấy chỉ nhìn xuống thôi.
Rất tốt, tôi rất nhớ đôi môi này, tôi nhớ cảm giác mềm mại và ngọt ngào khi cùng cô ấy triền miên hôn nhau.
- Anh… anh không về nhà thăm gia đình sao? – Khương Nhu rụt rè hỏi.
- Thôi, ngày mai anh đi. – Tôi đáp.
Khi bình minh đến lần nữa, tôi lại lái xe đến công ty sau khi tận mắt nhìn thấy người phụ nữ tôi yêu bước lên xe buýt.
Đã lâu rồi, tôi không gặp Lục Quốc Vinh, hắn chủ yếu làm việc với Trình Lâm. Tôi nhanh chóng xử lý các tài liệu gấp và gọi điện hẹn gặp Lục Quốc Vinh tại quán cà phê.
Có lẽ gã này không thể nhận ra tôi là thằng khùng bôi bột mì lên mặt. Khi trông thấy tôi, Lục Quốc Vinh mừng ra mặt, vội đứng phắt dậy, khom lưng và đưa tay ra.
- Thật vinh hạnh quá, tôi lại được đích thân chủ tịch mời uống cà phê. – Hắn nở nụ cười của một kẻ nịnh hót.
Tôi kéo ghế ngồi xuống và vào thẳng vấn đề, bảo hắn sau này đừng làm phiền con gái của Trương Triết nữa vì đó là người phụ nữ mà tôi nhìn trúng. Tất nhiên, Lục Quốc Vinh gật đầu lia lịa nhưng trong mắt hắn chứa đầy những dấu chấm hỏi.
- Chủ tịch à, tôi thì không dám tranh phụ nữ với anh rồi nhưng vì anh là đối tác lớn của chúng tôi nên tôi cũng muốn anh tránh được những điều xấu. Anh nên cân nhắc lại chuyện tình cảm với Trương Tây Thi. Thú thật với anh, tôi mới tới làm phiền cô ấy vào hôm qua và thấy cô ấy đang chơi trò nhào bột mì với một gã đàn ông bị câm, hình như gã ấy cũng không được bình thường.
Khóe môi tôi giật liên hồi. Tôi biết tôi không được bình thường nhưng tôi không có bị câm, chẳng qua khi đó tôi sợ hắn phát hiện ra giọng nói của mình mà thôi.
Thằng đần độn, kẻ có vấn đề về mắt, chỉ cần tôi bôi một ít bột lên mặt thì hắn đã không thể nhận ra tôi rồi. Hắn nên lọt khỏi top mười doanh nhân ưu tứu và lọt vào top những doanh nhân mù mặt.
- Dù gì cũng chỉ là tình nhân ngắn hạn thôi, tôi muốn thay đổi khẩu vị một chút. – Tôi chậm rãi đáp lời.
- À, ra vậy, vâng, Tây Thi khá bất ổn, à, ý tôi là cô ấy thú vị, đáng yêu, khiến người khác dễ dàng giải tỏa áp lực cuộc sống. – Lục Quốc Vinh lộ rõ vẻ tiếc nuối và buồn bã.
Tất nhiên rồi, người phụ nữ tôi chọn sao có thể là người nhạt nhẽo được. Xem đi, tôi nói có sai đâu, hắn ta vẫn chưa từ bỏ ý định theo đuổi cô ấy cho đến khi gặp tôi. Những kẻ lắm tiền thường thích những thứ mà một người bình thường sẽ không thích. Kiểu như ăn no quá nên rững mỡ.
Lục Quốc Vinh khá thân với Trình Lâm nên tôi chỉ có thể nói người phụ nữ đó là tình nhân ngắn hạn của mình. Ông nội sẽ không quan tâm việc tôi cặp kè các cô gái để giải quyết nhu cầu sinh lý bình thường, ông chỉ quan tâm việc tôi sẽ cưới cô gái nào làm vợ chính thức.
Nếu không phải là Triệu Tử Mai thì cũng phải là một tiểu thư tài phiệt nức tiếng chứ không phải một cô gái lao động bình thường hay con gái của một chủ công ty vừa và nhỏ.