Xuyên Làm Ác Nữ, Tôi Bị Các Thú Phu Nghe Thấy Tiếng Lòng - Chương 63

Cập nhật lúc: 23/12/2025 19:05

Bên phía hoàng gia, sau khi tin tức về việc thánh nữ đế quốc đang đ.á.n.h nhau với thiếu gia chủ tộc Chu Tước lên trang nhất của bài báo "24 giờ Đế Quốc" thì hoàng đế đã cắt cử người đến hiện trường để xử lý. 

Người đầu tiên được hoàng đế cử đến tất nhiên là đại hoàng t.ử Tư Đồ Úc Châu rồi. Tư Đồ Úc Châu hiện đang là người được hoàng gia lựa chọn sẽ trở thành hoàng đế trong tương lai. Việc Tư Đồ Úc Châu có thể trở thành thú phu của thánh nữ sẽ càng trợ lực cho anh nhiều hơn nữa.

Tư Đồ Úc Châu cũng biết những ý đồ này của phụ hoàng và mẫu hậu nhưng anh không quá đồng tình. Không phải là anh không thích cô ấy, ngược lại anh còn cảm thấy chính mình trước kia thật sự quá thiển cận. Cứ áp đặt cô ấy là con ác nữ trước kia mà đối xử. 

Vì có một chút tình cảm với cô ấy nên Tư Đồ Úc Châu càng không muốn Bạch T.ử Ly chấp nhận anh làm thú phu vì với vai trò là đại hoàng t.ử đế quốc. Anh muốn hai người từ từ tìm hiểu về nhau, sau đó nếu cảm thấy hợp thì mới tiến tới. Phải, anh chính là muốn cô ấy nhìn nhận anh với cái tên Tư Đồ Úc Châu chứ không phải bất cứ một danh phận nào khác.

Nhưng anh của hiện tại cũng chỉ là một hoàng tử. Anh không có tiếng nói nên chỉ có thể im lặng nghe theo sắp xếp của phụ hoàng và mẫu hậu. Nhưng điều đáng ngạc nhiên hơn là, người thứ hai được sắp xếp đi tới hiện trường chính là Tống Y Duệ. 

Khác với Tư Đồ Úc Châu thì Tống Y Duệ lại chủ động đến xin được đến hiện trường để trợ giúp cho thánh nữ điện hạ. Nhìn người đàn ông một thân đồ trắng muốt không chút tì vết đang lạnh lùng đứng ở đó, Tư Đồ Úc Châu không khỏi đăm chiêu suy nghĩ. 

Với giác quan của một thú nhân, anh cảm thấy hình như vị thẩm phán đế quốc lạnh lùng này cũng có tình cảm với Bạch điện hạ thì phải. Nhất là sau vụ đột kích lần hai ở tinh cầu Poseidon thì cái người này càng ngày càng kì lạ.

Có một lần anh vô tình đi ngang qua Tống Y Duệ thì thấy cái vị thẩm phán nổi danh là lạnh lùng tàn nhẫn đến cực điểm lại đột nhiên mỉm cười. Vì sự tò mò kích thích đến tột điểm nên anh đã đến gần và xem thử. Và rồi bất ngờ chưa? Cái người đàn ông mà ai nhắc tên đến cũng phải dè chừng này vậy mà lại xem mấy cái comment khen Bạch điện rồi vừa cười vừa bấm like. 

Tư Đồ Úc Châu nghĩ đến cảnh tượng ngày hôm đó mình thấy và cảnh người trước mắt đang đứng chờ xét duyệt để đến hiện trường thì càng cảm thấy suy đoán của mình khả năng cao là đúng. Nghĩ đi nghĩ lại thì chính bản thân mình cũng không phải là có cảm tình với cô ấy sao? Sao có thể cấm cản gì được người khác thích cô ấy chứ?

Tống Y Duệ cảm nhận được ánh mắt đang nhìn chằm chằm mình thì liền nương theo đó mà nhìn lại. Khi thấy là ai thì anh liền khó hiểu cất tiếng:

" Đại hoàng t.ử sao lại nhìn tôi như thế làm gì? "

" À thì cũng không có gì đâu. Tôi không ngờ anh lại tự mình xin đi như này. Bên toà án không phải bận rộn lắm sao? "

" Cũng không có gì đâu. Tôi chỉ đích thân giải quyết những vụ án lớn thôi, còn lại thì có thể giao cho phó thẩm phán. "

Nói xong hai người lại tiếp tục im lặng, bầu không khí lại một lần nữa rơi vào sự lúng túng thì người xét duyệt đã đưa đơn đến. Tờ đơn này không chỉ là hình thức mà còn là một lời cho phép Tống Y Duệ tự do hành động mà không cần phải đền bù hay thông qua bất kì ý kiến nào. 

Cầm tờ đơn trên tay, Tống Y Duệ không chút chần chừ nào mà quay người đi thẳng. Tư Đồ Úc Châu cũng không chậm trễ mà cất bước theo sau. Cả hai người cùng nhau đi tới hiện trường xảy ra vụ việc.  

.....

Bên này, Bạch T.ử Ly vẫn đang ra sức giằng co với "Phượng Linh". Sau một hồi vật lộn, cả người cô gần như là đã hết sức. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì người bị hạ sẽ chính là cô. Đã lâu lắm rồi cô mới phải vật lộn tay đôi như này nên cũng có chút đuối sức. 

Đối phó với những con trùng tộc khác cô có thể phóng tinh thần lực ra giải quyết trong phút mốt. Nhưng tình huống này thì cô không thể. Vì hiện giờ cô còn chưa biết bọn chúng đã đưa Phượng Linh đi đâu. Cái tên trùng tộc giả mạo này là manh mối duy nhất nên cô mới phải đ.á.n.h tay đôi với nó chứ không thanh tẩy. 

Đang lúc chưa biết làm sao thì giọng nói máy móc của thú thần đại nhân trong đầu chợt vang lên:

[ Sắp ra khỏi đường hầm rồi. Bên ngoài là một khu vực gần sân vận động nên khá trống trải. ]

" Thú thần, phiền ngài một chút. Ngay khi vừa ra khỏi hầm thì làm một cú drift xe để hất văng con trùng tộc này xuống. "

[ Nhắc lại lần nữa, ta là thú thần. Ta không phải tay đua F1. ]

Mắt sắp thấy ánh sáng lờ mờ từ phía xa, cuối cùng Bạch T.ử Ly chỉ đành đ.á.n.h liều một phen. Cô cho tinh thần lực của mình nối lại thành hai sợi dây chắc chắn rồi quấn chặt lấy vô lăng phi cơ. Ngay khi cô vừa cầm lái, thú thần đã cởi bỏ khống chế với chiếc phi cơ ra. 

Vừa đ.á.n.h nhau vừa lái xe quả thật là một chuyện rất khó làm. Mồ hôi của Bạch T.ử Ly tuôn ra như tắm. Đây là lần cô đ.á.n.h nhau với trùng tộc khó khăn nhất. Nếu không phải vì còn chưa tìm được Phượng Linh ở đâu thì cô đã cho một lá bùa thanh tẩy tiễn vong con trùng tộc này rồi.

Ánh sáng ngày càng đến gần. Ngay khi vừa vụt ra khỏi đường hầm, Bạch T.ử Ly đã dùng tinh thần lực xoay vô lăng một cách điên cuồng. Chiếc phi cơ quay một vòng trên không trung khiến con trùng tộc chao đảo. Nó gằn lên từng chữ:

" Mày lại giở trò quỷ gì? "

Đáp lại lời của con trùng tộc lại một cú đá thẳng vào bụng nó. Bạch T.ử Ly rút lại dây cước, tung một đá vào "Phượng Linh". Cú đá không dùng lực quá mạnh nhưng vì quán tính của phi cơ nên kẻ giả mạo trực tiếp bị văng ra xa cả mấy chục mét. Chiếc phi cơ lại tiếp tục vọt xa thêm mấy trăm mét nữa. 

Cuối cùng, cô phải dùng toàn bộ tinh thần lực để vừa quay vô lăng, vừa thắng xe lại. Do là phi cơ đang bay, không có sự ma sát với mặt đường trợ giúp nên cú drift này gần như là cực kì nguy hiểm, khó mà thực hiện được. 

Bạch T.ử Ly ngồi trên nắp capo mà tay vẫn còn run rẩy. Cô nhìn bức tường xi măng cứng cáp cách chiếc phi cơ chưa tới một mét mà vẫn còn chưa thể hoàn hồn lại. Cô đúng là chuyện quái gì cũng dám làm. 

Kĩ thuật drift xe là một kĩ thuật cực kì khó, đòi hỏi động tác của người lái phải vừa nhanh vừa chuẩn xác. Cô không những drift xe bằng tinh thần lực mà còn là drift khi chiếc xe này đang bay, hoàn toàn không có sự hỗ trợ của mặt đường ma sát giúp cản lực lại. 

Nếu không phải nơi này đủ rộng rãi, ít xe cộ qua lại thì cô đã gây ra t.a.i n.ạ.n liên hoàn rồi. Nhìn bức tường trước mặt mình, Bạch T.ử Ly chỉ biết âm thầm niệm chư thần đã phù hộ cho cô. Cô không hề biết rằng, vị thần duy nhất ở thế giới này - thú thần đại nhân cũng đã mặt cắt không còn giọt m.á.u khi nhìn thấy cảnh tượng ban nãy của cô. 

Ông bắt đầu hoài nghi việc mình đưa người đến đây để cứu vớt thế giới hay đưa một kẻ không biết sợ là gì đến để khiến ông đứng tim nhiều phen nữa. Không thể phủ nhận việc cô rất giỏi, rất có năng lực chiến đấu. Nhưng cô cứ thế này thì ông cũng không chắc là mình có thể bảo vệ cô sống sót cho tới lúc diệt được trùng chúa. 

Bạch T.ử Ly phủi phủi tay, nhảy thẳng từ nắp capo xuống. Con trùng tộc bị hất văng cũng đã lồm cồm bò dạy. Gương mặt Phượng Linh bị con trùng tộc giả tạo làm ra bây giờ đã rách bươm, thậm chí còn thấy rõ làn da xấu xí của con trùng tộc sau lớp mặt nạ đó. 

Con trùng tộc gần như phát điên lên mà lao lên. Bạch T.ử Ly lại không muốn đ.á.n.h tay đôi với nó nữa mà rút từ trong dây chuyền không gian ra một khẩu s.ú.n.g lục. Đoàng... đoàng... Con trùng tộc cách cô còn chưa đến mốt mét đã bị cô b.ắ.n hai phát vào thẳng hai chân của nó. 

"Phượng Linh" cũng không thể ngờ được cô lại móc s.ú.n.g ra b.ắ.n như vậy. Nó bỗng cười phá lên dữ dội:

" Créc créc créc, mày nghĩ b.ắ.n tao như vậy thì hạ được tao à? Mày biết tao là giống loài gì không? Tao là đỉa đó, mấy thứ đạn này không có tác dụng với tao đâu. "

Bạch T.ử Ly lại như không hề bận tâm mà tiếp tục tiến tới. Con trùng tộc thì càng hưng phấn hơn. Những con trùng tộc khác có thể sợ đạn pháo nhưng đối với nó đạn pháo không là gì cả. Chỉ cần không trúng điểm chí mạng thì nó chính là bất tử. 

Con trùng tộc cười càng lúc càng lớn, Bạch T.ử Ly cũng nhếch mép cười theo. Cuối cùng thì tiếng cười của cô còn át cả tiếng cười của nó. Con đỉa trùng tộc không hiểu thái độ của cô như thế là kiểu gì:

" Mày cười cái choá gì? Mày biết là mày sắp bị tao thịt rồi không? "

" Tao cười vì mày ngu chứ sao? Mày giả dạng thành giáo sư giỏi nhất của trường đại học đế quốc nhưng đầu óc của mày lại không thể giả dạng theo nổi. Mày nhìn lại chân mày xem. "

"Phượng Linh" từ từ nhìn xuống chân mình. Cặp chân dài đầy cơ bắp của một con trùng tộc điển hình giờ đây đang bắt đầu co rút lại. Đôi chân càng ngày càng teo tóp khiến nó không đứng vững mà ngã khụy xuống. Ánh mắt con trùng tộc như không thể tin được mà nhìn chằm chằm vào Bạch T.ử Ly:

" Làm rốt cục đã làm cái gì? Rõ ràng tao không thể bị thương vì đạn pháo mà? "

" Tao phủ một lớp vôi sống lên đầu đạn đấy. Vôi sống khi gặp nước sẽ sản sinh ra phản ứng hoá học khiến tế bào của mày bị mất nước và càng ngày càng teo tóp lại. Không chỉ vậy, khi xảy ra phản ứng hoá học sẽ sinh ra nhiệt khiến tế bào của mày bị bỏng nặng. Hai chân của mày bị tàn phế rồi. "

" Mày!!! Mày nhẫn tâm hơn tao tưởng. "

Bạch T.ử Ly nghe những lời c.h.ử.i rủa cay độc đó lại chẳng hề nhíu mày lấy một cái. Cô lôi từ trong không gian của mình ra một sợi dây thép trói chặt con trùng tộc lại. Đối diện với ánh mắt đầy thù hận của kẻ địch, cô chỉ nhếch môi rồi lên đạn chỉa thẳng vào đầu nó:

" Tao không có thời gian để đôi co nữa. Nói, Phượng Linh đang ở đâu? "

" Không bắt được thánh nữ thì có một thằng thiếu gia chủ tao cũng không lỗ. "

" Mày thèm c.h.ế.t! "

" Khoan đã, Bạch điện hạ! "

Từ đằng xa, một dàn phi cơ quân đội lao đến với tốc độ như bay. Người bước xuống đầu tiên là Tư Đồ Úc Châu, theo sau là Tống Y Duệ. Việc cả hai đều đến đây không khiến Bạch T.ử Ly bất ngờ. Vụ đ.á.n.h nhau ầm ĩ ngoài đường lộ thế này, không ồn ào đến hoàng cung cũng lạ. 

" Đại hoàng tử, Tống thẩm phán. " - Bạch T.ử Ly chỉ gật đầu nhẹ coi như chào hỏi hai người rồi lại tiếp tục muốn hành hung con trùng tộc xấu số.

Tư Đồ Úc Châu thấy cô lại tiếp tục muốn ra tay đ.á.n.h người thì vội vàng chạy lại can ngăn:

" Bạch điện hạ, cô cứ bình tĩnh. Cứ giao con trùng tộc này cho chúng tôi xử lý. "

" Nhưng mà nó đã bắt Phượng Linh đi rồi! Ai biết chúng nó có làm gì anh ấy không? "

" Không sao đâu. Thánh nữ điện hạ đừng quá lo lắng cho thằng nhóc đó. " 

Lúc này Bạch T.ử Ly mới để ý tới phía sau đoàn người đến từ phía hoàng gia còn có một vài người lạ khác. Trong đó đi đầu là một người đàn ông có vẻ tầm hơn ba mươi tuổi. Ngũ quan sắc nét hệt như Phượng Linh thứ hai. Bên cạnh ông là một người phụ nữ có vẻ đẹp dịu dàng lại thanh khiết. Nếu so với cô có khi còn có thể bị hiểu lầm là chị em. 

" Hai vị này là? "

Người đàn ông nở nụ cười, tự giới thiệu bản thân:

" Ta là Phượng Tâm - ba của Phượng Linh. Này là mẹ nó - Khổng Thanh Hà. "

" Chào hai vị, cháu là Bạch T.ử Ly. "

" Chúng ta biết, thánh nữ điện hạ đừng có lo cho thằng nhóc đó. Nó là thú nhân cấp SS, không có mỏng manh yếu đuối như con non đâu. "

Bạch T.ử Ly còn chưa kịp nói gì thì Khổng Thanh Hà đã nắm tay cô đầy thân thiết. Bà kéo cô sang một góc ngồi tâm sự như thể người bị bắt cóc không phải là con trai ruột của mình vậy:

" Thánh nữ điện hạ nếu có dịp thì sang nhà chúng tôi chơi. Cả tộc trăm năm nay không có con gái rồi. "

" A nhưng mà... "

" Cháu đừng có lo. Thằng nhóc đó là thần thú cấp SS. Lớn từng đấy tuổi đầu rồi còn bị trùng tộc bắt đi. Mất hết cả mặt mũi của tộc Chu Tước. "

Nhìn thái độ này của hai vị phụ huynh khiến Bạch T.ử Ly hoàn toàn câm nín. Họ tin tưởng con trai của mình đến vậy sao? Nhưng mà dù sao con trai của họ cũng là bị trùng tộc bắt đi đó.

Như thấy được câu hỏi của cô, Khổng Thanh Hà mới vỗ vỗ mu bàn tay cô trấn an rồi ôn tồn giải thích:

" Tộc Chu Tước có khả năng niết bàn trùng sinh. Miễn là trái tim vẫn còn thì cho dù cơ thể có xảy ra việc gì cũng không sao đâu. Với cả chúng ta có ngọc thạch bản mệnh của A Linh. Ngọc Thạch sẽ cho thấy tình trạng sức khỏe của nó. "

Nói rồi bà lấy từ trong túi ra một sợi dây chuyền bằng ngọc cẩm thạch màu xanh lá có khắc hình một con Chu Tước đang tung cánh bay lên. Ngọc thạch rất sáng chứng tỏ chủ nhân của chiếc ngọc thạch này cũng đang rất khoẻ mạnh.

" Đây, cháu xem. Ngọc sáng như này, nó khỏe hơn voi nữa đấy. "

" Hay thật, ngọc thạch này là gia truyền à bác? "

" Không đâu. Khi A Linh sinh ra chúng ta đã đặt làm cho nó một cái rồi dùng m.á.u nhỏ lên đấy. "

Mặc dù vẫn còn rất lo lắng cho Phượng Linh nhưng mẹ của chính chủ đã nói anh ấy không sao nên Bạch T.ử Ly mới dần dần thả lỏng tâm trạng xuống. Phượng Linh bên này thì hoàn toàn không biết mình đã bị ba mẹ bỏ rơi mà đang cố sức để thoát ra ngoài. 

Anh đúng thật là quá chủ quan, con trùng tộc giả dạng thành Bạch T.ử Ly lồ lộ ra như thế mà anh vẫn ngoan ngoãn đi theo nó. Chắc là người tình trong mộng hoá Tây Thi, yêu vào cái ngục hẳn nên lúc đó anh mới không cảnh giác nổi. 

Nhìn thấy nhiệt độ bên ngoài càng ngày càng lạnh, Phượng Linh bất lực ngồi bệt xuống đất. Bọn chúng vậy mà lại giam giữ anh ở tinh cầu Lya - cái tinh cầu lạnh đến thấu xương này. 

Mặc dù bây giờ anh không sử dụng được dị năng nữa nhưng với sức mạnh lửa thiêng của Chu Tước thì vẫn có thể cầm cự được một thời gian. Chỉ là bây giờ vẫn còn là ban ngày mà đã lạnh như vậy rồi, tối nay không biết anh có thể chịu nổi không.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.