
Mộng Như Thủa Ban Đầu
Nhà ta rất nghèo, trong nhà chỉ có ba mẫu đất khô cằn. cha ta chăm sóc ba mẫu đất ấy như chăm sóc tổ tông, nhưng dù chăm sóc tốt đến mấy, lương thực thu hoạch hằng năm cũng không đủ mười miệng ăn trong nhà ta.
Gia gia và nãi nãi ta tuổi đã cao, ba vị tiểu thúc đã lớn tuổi mà vẫn còn độc thân, hằng ngày lang thang từ đầu làng đến cuối làng, chỉ biết ba hoa xàm xí, móc chân, đúng là những kẻ lười biếng danh xứng với thực.
Cô cô nhỏ tuổi bằng ta, là cục vàng cục bạc của gia gia nãi nãi ta.
Năm ấy tuyết rơi rất lớn, nhà ta đã hết lương thực mấy ngày liền, thấy cả nhà sắp chết đói, cha ta lên thành làm thuê. Trong làng có kẻ buôn người tới, đưa cho ta bốn lượng bạc, ta liền tự bán mình đi luôn.