
Mượn Âm Thọ
Chư vị từng thử khoác áo liệm mà yên giấc chưa? Đó là loại y phục gỡ từ thi thể người đã khuất ấy... Ta tên là Lưu Trường Sinh, quê nhà tại chốn giáp ranh hai tỉnh Quý Châu và Vân Nam. Ông nội từng kể, ta được bà đỡ mổ bụng mẫu thân mà cất tiếng khóc chào đời... Khi ấy, trông thấy mẫu thân thoi thóp, dấu hiệu lâm bồn đã hiện rõ, ông nội vội vã sai phụ thân đi mời bà đỡ trong thôn, nhưng nào kịp nữa. Nghe nói lúc bà đỡ vừa tới, mẫu thân đã tắt thở. Một cái chết, lại hai sinh mạng. Nhưng nghe nói, khi ấy bà đỡ trông thấy bụng mẫu thân còn lay động, bèn vội ghé tai vào bụng bà một lát, đoạn nhìn ông nội mà rằng: "Đứa bé vẫn còn có thể cứu vãn, nhưng nó đã là người qua âm, cứu ra e rằng cũng chẳng sống được bao lâu." Ông nội khi ấy mặt mày u ám, chẳng thốt nên lời. Còn phụ thân của ta vẫn luôn lặng lẽ đứng nơi ngưỡng cửa, chỉ trầm giọng thốt lên một tiếng: "Cứu!" Về sau, ta từng hỏi ông nội "người qua âm" rốt cuộc là gì. Ông nội đáp, đó là người đã một phen bước qua quỷ môn quan. Đáng lẽ ta đã phải vong mạng theo mẫu thân, nhưng rốt cuộc bà đỡ vẫn mổ bụng bà, đưa ta ra ngoài cõi trần.